Trên bàn bày đồ ăn, Tống Úc Hòa lại muốn đi lấy rượu để cùng con trai cả uống rượu trò chuyện. Đồng Tử Viễn thấy vậy liền vội vàng ngăn bà: “Mẹ, con có mang theo rượu về đây, mẹ nếm thử rượu con mang về, rồi xem thử con mua rượu này có tốt không, nếu là rượu ngon, lần tới con sẽ mua loại này.”
Tống Úc Hòa cũng không tranh, con trai đã trở lại bà hiện tại rất vui vẻ, sao có thể cùng con trai tranh giành. Bà vui tươi hớn hở đồng ý: “Nào, uống rượu con mang về.”
Đồng Tử Viễn đi lấy rượu Mao Đài mà mình mang về tới, mở ra rót cho Tống Úc Hòa một ly, cũng rót cho chính mình một ly.
Hứa Nặc trơ mắt nhìn một bình Mao Đài Kim Luân cứ như vậy bị mở ra uống, sau đó cô còn bị anh trai nhét vào trong miệng một cái bánh bao. Hứa Thừa ở trước mắt Hứa Nặc quơ quơ tay nhỏ, thấy cô hồi phục lại tinh thần mới làm ra bộ dáng nói thấm thía: “Em gái, bà nội nói, chúng ta còn nhỏ không thể uống rượu, em đừng thèm, chúng ta ăn bánh bao.”
Hứa Nặc: “…”
Ai thèm chứ, cô đây là CÓ! CHÚT! XÓT!
Phải biết rằng thật ra đã qua ba đời nhưng cô chưa từng được uống qua rượu Mao Đài Kim Luân đâu, trước kia cô có tiền có cách, nhưng chuyện này không phải thích là được. Rượu trắng nồng độ cao, cho dù các cô ở trong giới nhà giàu vào những lúc đi ra ngoài xã giao cũng rất ít khi uống rượu trắng, nếu không may uống quá chén mang lại cho gia đình những lời gièm pha thì không hay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT