Trước khi đi ra ngoài, Hứa Nặc ra cửa đắp trộm mấy miếng dán giữ nhiệt, như này cho dù không mặc dày cũng không sao. Cô đội một chiếc mũ len cashmere, một chiếc khăn len cashmere, găng tay da cừu, dưới chân đi một đôi ủng da hươu, may mà cô cũng cao ráo mảnh mai, chứ không lại trông như một quả bóng mất. Dù vậy nhưng khi mặc đồ lót giữ nhiệt, áo len cashmere và áo khoác mỏng, trông cô vẫn béo hơn Hứa Thừa và Hàn Ngang một chút.
“Em gái có lạnh không?”
“Vẫn ổn.” Hứa Nặc lắc đầu, vừa mở miệng đã tràn ra một cỗ khói trắng: “Em mặc nhiều quần áo nên không lạnh lắm.”
Vừa rồi cô mới nhìn thấy nữ chính trong đám đông, nữ chính mới kêu lạnh chứ. Mặc dù cô ta cũng đội mũ, mặc áo khoác bông, quần vải bông và đi giày bông lớn, nhưng với đôi mắt sắc lẹm của mình, Hứa Nặc nhìn thấy bàn tay lạnh cóng của cô ta, cả khuôn mặt đỏ bừng, như thể bị đóng băng đến nơi rồi.
Tầm mắt của Hứa Nặc dừng trên quần áo của Tô Tô, nghĩ đến thẩm mỹ này, có lẽ là đại đội đã cho cô ta mượn đồ rồi.
Chậc chậc chậc chậc... Còn ngại dơ nữa không, không phải đến cuối vẫn phải mặc đấy à?
Nhân vật nữ chính này có vẻ không dễ lăn lộn cho lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT