“Cháu biết rồi, bà nội.” Hứa Nặc cười nhận lấy sữa lúa mạch từ Tống Úc Hòa, nghe Tống Úc Hòa nói liên miên mà cô không thấy phiền chút nào, ngược lại còn hơi đau khổ trong lòng.
Cảm giác này chính là hương vị tình thân.
Tiểu Thạch Đầu như vẹt học nói: “Biết ạ.”
“Ha ha ha.” Hứa Thừa nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của em họ, thiếu chút nữa quay lưng cười không dừng được. Tiểu Thạch Đầu thật là dễ thương, vừa nhìn đã khiến người ta yêu thích. Chỉ là không mập mạp như bọn họ lúc nhỏ, nếu nhiều thịt thêm tí nữa thì càng tốt hơn. Chỉ là trước đây nhóc ở nhà trẻ, hiện tại nhóc về nhà rồi, ngày ngày được ăn ngon, còn có sữa bò lúa mạch, cho nên việc tăng cân chỉ là vấn đề thời gian, không cần quá lo lắng.
Đồ đạc thu dọn ổn thỏa, Tống Úc Hòa mới phân phát mấy miếng vải. Đầu tiên, bà lấy ra tấm vải màu quả hạnh đưa lên người Hứa Nặc ướm thử: “Cái này cho Nặc Nặc may quần áo.”
“Bà nội, cháu vẫn còn quần áo, cái này bà cho bác cả đi ạ.” Hứa Nặc nhanh chóng từ chối.
“Cha cháu mỗi lần đi công tác đều mang quần áo giày dép trở về, cháu đang lớn rất nhanh, rất nhiều quần áo còn chưa mặc đã không vừa mất rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play