Hứa Ái Quốc ra tay hào phóng, mua quần áo kiểu dáng cũng không tệ, nếu cắt ra làm rẻ lau thì thực sự quá lãng phí. Lúc đó có thể đổi quần áo thành một kiểu dáng khác, nhưng mà với tốc độ mua quần áo của cha cô thì mặc cũng không kịp. Nếu như có thể mang cho nhà Hứa Hồng Trang thì nói đến Bình An và Kiện Khang cũng không tình nguyện mặc quần áo của con gái, bọn họ thà rằng mặc đồ không đẹp cũng không muốn mặc đồ con gái.
Bạn học sẽ cười nhạo.
“Cha biết rồi, cha ra ngoài còn sợ để chính mình chịu thiệt sao? Con yên tâm đi.” Con gái mình lo lắng cho mình, lòng Hứa Ái Quốc rất ấm áp, trong tim ông như được uống nước ô mai, hai thằng nhóc thối kia có thể so với con gái ông sao?
Không so được, không so được, hoàn toàn không so được.
“Mau mở ra xem có thích không.”
Hứa Nặc cười trả lời, sau đó trực tiếp mở hộp trang sức ra. Gỗ tử đàn tuy rằng quý hiếm, nhưng không phải là cô chưa từng sở hữu, muốn cô cẩn thận dùng thì cũng không có khả năng.
Cô không hề cẩn trọng, Hứa Ái Quốc càng thêm hài lòng, cảm thấy con gái mình thật sự rất ổn định, vừa phải, không hề nhát gan.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT