Cái khác không nói, mùa đông ăn món hầm, món hầm khô ăn cũng rất đẹp. Còn có bí đao khô, củ cải khô, bình thường chưng thịt khô, đặt một ít dưới thịt khô, những món ăn khô kia quả thật còn ngon hơn cả thịt.
"Bà ơi!" Hứa Nặc chạy đến cùng bà cô lật mặt cho cà khô phơi nắng: “Bà ơi, lát trưa chúng ta ăn gì ạ?”
"Có thịt gà ăn còn không đủ sao?" Tống Úc Hòa nhìn thấy cháu gái lớn tham ăn cũng không biết là học ai, sao lại ngày ngày thèm ăn.
Hứa Nặc nghe nói là ăn thịt gà, khuôn mặt nhỏ xinh xắn hé ra liền nhíu lại, hơn một tháng nay, theo Tống Lam Thư ở cữ mãi cho đến hiện nay nhà cô ăn nhiều nhất chính là thịt gà và thịt cá, bởi vì đây là đồ bổ còn dễ có sữa. Canh gà và canh cá kia, canh đều là để Tống Lam Thư và Đường Tuyết ăn, thịt đều là cô ăn, ăn lâu như vậy, mọi người đều ngán.
Cô chớp chớp mắt nhìn trời, bày ra một góc độ u buồn: “Bà ơi, bà buông tha cho mấy con gà đi.”
"Sao? Cháu ăn thịt ngán rồi?" Tống Úc Hòa liếc mắt nhìn cô, tức giận chọc trán cô: “Người khác muốn ăn còn không có ăn đâu, cháu được ăn thì lại chê, anh trai m của cháu còn chưa chê đâu.”
Hứa Nặc trợn to mắt nhìn bà cô: “Anh trai chê cái gì chứ? Anh ấy không bao giờ chê ăn đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play