Nhưng mà việc này cùng một nhà Hứa Nặc không liên can gì, nghe được Hứa Đại Quý vì chuyện này tức đến sinh bệnh bọn họ cũng không đi qua xem, dù sao chuyện này ai cũng sẽ không nói nhà Hứa Nặc không đúng. Chờ Hứa Ái Quốc chạy vận chuyển về, nghe được chuyện này, ông trầm mặc trong chốc lát sau đó rẽ vào nhà họ Hứa hung hăng đánh Hứa Kiến Quốc một trận, sau đó đưa tiền dưỡng lão và ngày lễ Tết cũng chỉ đưa tiền và đồ vật này nọ rồi đi về, ngay cả ngồi cũng không ngồi một chút.
Không nói nhà cũ nhà họ Hứa bên kia không thiếu tiền, còn chưa tới mức phải bán con nít, cho dù thật sự thiếu tiền phải bán con nít, nói khó nghe hơn một chút, Hứa Kiến Quốc và Vương Đại Nữu có ba đứa con gái một đứa con trai, họ sao không tự bán con mình đi, nhất định phải bán Hứa Nặc?
Đơn giản là vì ích kỷ thôi.
Không phải con cái của mình, đương nhiên bán đi không chút nương tay. Đặc biệt, hai nhà quan hệ kém như vậy, cho dù Vương Đại Nữu không bán Hứa Nặc, Hứa Ái Quốc cũng sẽ không đối tốt với Vương Đại Nữu bao nhiêu, cho nên không bằng trước hết cứ tránh một bước trước.
Nếu lúc ấy chỉ có một mình Hứa Nặc ở trong phòng, nói không chừng thật sự bị bọn họ bắt đi, chẳng qua lúc ấy trong phòng còn có Hàn Ngang, bọn buôn người ra khỏi cổng lại đụng vào Tống Lam Thư.
“Cha, đừng nghĩ nữa, mau đến xem em trai.”
Nhìn Hứa Ái Quốc rơi vào trầm tư, Hứa Nặc vội vàng chạy tới kéo tay ông, đánh gãy suy nghĩ của ông, dẫn ông đi xem Đường Ngôn đang nằm trên giường chơi đùa với mình. Em bé mới sinh chưa biết nhận người, càng đừng nói đến người cha Hứa Ái Quốc quanh năm suốt tháng không thấy được mấy lần, ông đối với Đường Ngôn mà nói là xa lạ nhất, còn không quen thuộc bằng Hàn Ngang ở cách vách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT