"Bà ơi?" Hứa Nặc ngửi thấy mùi khét, nhìn Tống Úc Hòa có chút mất tập trung, nhất thời không biết nên lo lắng cho thịt trong nồi hay là lo lắng cho nội cô. May thay, cô gọi Tống Úc Hòa tỉnh lại, bà ngửi thấy mùi, liền vội vàng chữa cháy.
Cũng may Hứa Nặc mũi thính, mới lên tí mùi thì cô đã nói rồi, nên thịt được cứu cũng không biến vị nhiều. Nước sốt tuy hơi khét nhưng vẫn rất ngon.
Tống Úc Hòa không dám phân tâm tiếp nữa, bà làm món cà tím xào sả ớt và đậu bằm, sau đó gọi Hứa Thừa, Hứa Nặc tới ăn cơm. Thịt lợn kho bị cháy, bà cũng ngại đưa sang bên hàng xóm, nên Hứa Thừa mặc dù biết thịt khét, nhưng nhìn một tô thịt to như vậy, vẫn cực kì vui.
Cậu nhanh chóng gắp một miếng thịt cho Tống Úc Hòa và Hứa Nặc, sau đó cũng gắp thịt vào bát của mình, đến khi nhai miếng thịt trong miệng, ngon đến mức cả người cậu bé muốn bay cả lên.
"Thật sự rất ngon." Cậu ôm mặt béo của mình, khen Tống Úc Hòa từ kiểu tóc đến móng chân, làm cho miệng bà cười không khép lại được.
Dù cháu trai lớn không thông minh lanh lợi như cháu gái, nhưng cháu trai bà miệng ngọt, y như cha nó.
Cha thằng cháu đi xe đạp chở theo túi to, túi nhỏ hắt hơi liên tục hai lần, tay run bần bật, suýt chút nữa tông thẳng xuống mương. Ông ấy ổn định xe, sau đó đưa tay lên xoa xoa cái mũi hơi xót, lẩm bẩm nói: “Ai đang chửi tôi đấy à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play