Tống Lam Thư ở bệnh viện mười ngày, nếu không phải bác sĩ nói bà ấy và Tráng Tráng không sao, trở về chăm sóc cho tốt là được rồi, thì Tống Úc Hòa sẽ để bà ấy ở lại bệnh viện, dù sao ở bệnh viện có bác sĩ, cũng khiến người cảm thấy yên tâm hơn.
Nhưng mà bác sĩ nói bọn họ có thể xuất viện, tự họ cũng không thể ở ỳ mãi chỗ này. Đỡ Tống Lam Thư và Tráng Tráng được quấn chặt lên xe bò, trên xe còn có mẹ ruột Tống Lam Thư và bọn nhỏ Hứa Nặc. Sau khi Tống Úc Hòa cất mọi thứ lên xe rồi leo lên, bác năm mới nhẹ nhàng dùng roi chạm vào con bò đang kéo xe, bắt đầu chạy ra khỏi thành phố.
Dù đã thấy một lần nhưng Hứa Nặc nhìn chú năm đi xe bò vẫn khá bất ngờ. Nuôi con bò này hay thật, vừa hiểu chuyện và nghe lời, đặc biệt còn rất ngoan ngoãn, khác hoàn toàn với con ngỗng trắng bự nhà cô nuôi. Ngỗng bự nhà cô hung lắm, đứng đầu trong làng cơ mà, quan trọng là nó còn cực kì chảnh, thích chạy lăng xăng, mấy con gà vịt gì trong đội đều là đàn em nó hết. Bình thường trông vườn cũng được phết, tiếc là ngày Hứa Nặc bị bắt cóc nó đi chơi chưa về, nên giờ Tống Úc Hoa đang nghĩ có nên cho nó cái nồi sắt, rồi cho nó chầu trời trong an yên luôn hay không.
Nồi sắt hầm ngỗng bự, ngon không gì sánh nỗi.
Nhưng mà Hứa Nặc không cho, nuôi ngỗng trắng bự lâu rồi nên có tình cảm, với lại nó cũng hay đẻ trứng, còn canh sân vườn, dù có lúc nó hơi không bình thường, nhưng dù gì cũng là một con ngỗng tốt. Vốn dĩ Hứa Thừa cũng thấy nên hầm nó cho rồi, nhưng cậu bé là đứa mê em gái đến độ ba phải, em gái nói gì cậu cũng tán thành, em gái nói không ăn thì không ăn, nên ngỗng trắng bự mới thoát được một kiếp.
Chiếc xe bò đang lắc lư, Hứa Nặc không bao lâu đã ngủ gật trong vòng tay của Tống Úc Hòa, lúc cô tỉnh lại thì đã nằm trên giường ở nhà rồi
Hứa Nặc: “!!!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT