Tống Úc Hòa trở về liền vội vàng xin đội trưởng cho mình nghỉ phép, nhờ ông ấy thu xếp người giúp nuôi lợn trong đội trước, rồi mới mời người đi xe bò của đội đến đưa bọn họ lên huyện, tất nhiên cũng phải bày tỏ một chút, dù sao xe bò là đồ trong đội, muốn mượn xe đương nhiên phải đưa tiền. Tống Úc Hòa không quan tâm vài xu tiền đó, bà quan trọng sự thuận tiện hơn nhiều.
Bà vội vàng xin nghỉ phép đi tìm xe bò, lúc về thì thu dọn hành lý quần áo cho ba người Hứa Nặc, bà còn phải mang theo một ít quần áo và tã lót mà Tống Lam Thư đã chuẩn bị cho bọn trẻ. Ở cữ một tháng không được tắm, vì vậy Tống Úc Hòa chỉ mang hai bộ quần áo cho Tống Lam Thư.
“Bọn cháu đã xếp đồ đạc rồi chưa? Chúng ta đi thôi.”
Hứa Nặc đi ra với sữa bột trong tay: “Sữa, cả sữa bột cũng mang theo, để em trai uống.”
Tống Úc Hòa vỗ trán: “Bà quên mất, thím Tống của cháu vẫn chưa có sữa, cho nên phải mang theo sữa.”
Bà nhét sữa bột vào túi rồi vội vàng gọi bọn trẻ lên xe bò. Sau khi bàn bạc với Tống Lam Thư, chìa khóa gia đình bà và nhà họ Hàn giao cho vợ của đội trưởng, nhờ bà ấy hàng ngày tới nhà chăm dùm đàn gia cầm, gia súc cho họ. Vợ của đội trưởng là người ấm áp, tính tình cũng tốt, nếu không Tống Úc Hòa cũng chẳng nhờ bà chăm dùm bọn trẻ Hứa Nặc.
Bác năm lái xe bò đã đứng đợi ở cổng sân được một lúc, thấy bọn họ tay xách nách mang đi qua đây còn giúp họ chất đồ vào xe.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT