Lúc đó bà chẳng lẽ không đau khổ không khó chịu sao? Bà cũng cảm thấy đau khổ, bà cũng khó chịu lắm chứ, nhưng Tống Lam Thư là vì Hứa Nặc mới xảy ra chuyện, nếu Tống Lam Thư chết đi, đừng nói giao tình nhà họ Hàn với nhà họ, sau này người ta nói về Hứa Nặc thì chỉ có chọc ngoáy sau lưng cô. Nhà họ thương con gái, nhưng nhà người ta thì khác, trong mắt đa số mọi người, con gái nhỏ sẽ hao tài tốn của, đã chết chính là đã chết, bắt cóc chính là bắt cóc, cũng chẳng mấy ai quan tâm. Bà thương cháu gái nhưng bà không thể để cháu gái mình sau này bị chọc ngoáy sau lưng được.
Bây giờ đi đâu cũng cần chứng minh cần thủ tục, bằng không thì không đi đâu được cả, sau này cháu gái bà phải lấy chồng ở bên nhà chồng, bà không thể để cháu gái mình mang danh giết người.
Hứa Nặc đang chơi đùa với con chó cảm giác ngẩng đầu, mắt cô sáng lên khi nhìn thấy Tống Úc Hòa: “Bà...”
Giọng nói của cô đã thu hút sự chú ý của Hứa Thừa và Hàn Ngang cũng đang chơi đùa cùng với chó, hai người trong nháy mắt nhìn thấy Tống Úc Hòa, tới tấp chạy về phía bà.
Mặt Hàn Ngang có chút đỏ lên, nhưng trong mắt lộ ra vẻ lo lắng: “Bà Tống, mẹ cháu không sao chứ?”
Tống Úc Hòa vỗ đầu Hàn Ngang, sau đó ngồi xổm xuống ôm ba nhóc vào lòng. Bà lặng lẽ rơi nước mắt một lát, sau khi nhận thấy ba đứa nhỏ bà đang ôm đều khẩn trưởng đến mức không thể cử động, bà mới cười lau nước mắt, vỗ nhẹ vào đầu chúng một cái, cuối cùng nói với Hàn Ngang: “Mẹ cháu đã sinh cho cháu một đứa em trai, hiện tại vẫn đang ở bệnh viện, cô ấy phải nằm viện mấy ngày, cháu có muốn đến bệnh viện thăm mẹ và em trai không?”
“Muốn ạ.” Hàn Ngang không chút suy nghĩ nói, sau đó đầu cậu lại rũ xuống: “Hay, hay là quên đi, cháu không thể giúp gì được, sẽ gây thêm phiền phức.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play