Bên sông có không ít đội viên chi chít vây quanh, ở giữa đám đông là Tống Úc Hòa và ba đứa Hứa Thừa, Hứa Nặc cùng Hàn Ngang, còn có hai người phụ nữ đang ngăn Tống Úc Hoà lại. Lần lượt có không ít người vây lại xung quanh, đồng thời còn có đại đội trưởng, một số cán bộ của đại đội đang vội vàng đi sang, đến cả Tống Lam Thư cũng mang cái bụng lớn đi tới.
Vài cán bộ của đại đội và trưởng lão gia tộc họ Hứa cố chen chúc vào trong đám đông, nhìn thấy Tống Úc Hòa ngồi liệt dưới đất khóc đến nỗi như muốn ngất đi, lại nhìn thấy Vương Đại Nữu và Hứa Chiêu Đệ đang liều mạng giải thích, nỗ lực cứu vớt cái gia đình của họ, bỗng chốc sắc mặt đen như đáy nồi.
Tại sao lại là bà lớn nhà họ Hứa bên kia nữa vậy.
Mấy năm qua cho dù là cán bộ trong đội hay là trưởng gia tộc nhà họ Hứa, thậm chí là đội viên trong đội đối với cả nhà Hứa Kiến Quốc đều không có chút hảo cảm nào, cả nhà đó đều không phải con người, thấy vợ chồng Ái Quốc không ở nhà là hàng ngày muốn bắt nạt thím Tống cùng với Tiểu Thừa và Nặc Nặc.
"Làm sao vậy? Đều tụ tập lại ở đây làm cái gì? Còn không mau về nhà mà làm việc đi." Đại đội trưởng nhìn mọi người đang xem náo nhiệt, không kiên nhẫn nói một câu.
Trong đám đông có người lên tiếng: “Không sao đâu đại đội trưởng, đây còn không phải là đã tan tầm rồi sao, trong nhà lại không có cơm ăn, chúng tôi không vội.”
Đại đội trưởng suýt nữa tức đến muốn ngã ngửa, ông ấy đang định nói cái gì thì bị bí thư đại đội ngăn lại: “Mãn Thương, việc lớn cần phải siết chặt, bọn họ thích xem náo nhiệt thì cứ để họ xem đi, cũng có thể để làm nhân chứng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT