Hứa Thừa suy nghĩ một chút nắm chặt lấy lá sâm: “Chúng ta không có dây đỏ, vậy anh giữ lấy nó, giữ chặt thì nhân sâm sẽ không chạy mất được.”
Hàn Ngang gật đầu, cho rằng cậu bé nói cũng rất đúng: “Ừ, cậu sức lực lớn, cậu nắm lấy nó nó sẽ chạy không nổi.”
Hứa Nặc: “???”
Chờ đã, có phải chúng ta đang không cùng một tần số?
Ngay cả khi Hứa Nặc cảm thấy mấy năm nay cô đã rất trẻ con rồi, nhưng giờ đây trong chốc lát cũng không bắt kịp tiết tấu của hai anh nhóc này.
Cuối cùng, Hứa Nặc sẽ không cố chấp bằng anh trai và Hàn Ngang. Những lá nhân sâm được anh trai cẩn thận nắm chặt, còn cô và Hàn Ngang mỗi người đang đào đất bằng những chiếc xẻng nhỏ của mình, cả hai đều muốn đào hết cây sâm ra càng sớm càng tốt. Như lời của anh trai và Hàn Ngang thì là đào nhanh một chút, nói không chừng bây giờ nhân sâm còn chưa tỉnh.
Có lẽ là bởi vì nhân sâm thực sự không thức dậy, cuối cùng Hứa Nặc cùng Hàn Ngang đào được nhân sâm ra rồi, sau đó lại cẩn thận loại bỏ những cục đất lớn nhỏ kia, thế nhưng lại lỡ tay làm mất đi một ít rễ nhân sâm. Cả Hứa Thừa và Hàn Ngang đều không biết rằng rễ nhân sâm mà rụng xuống thì chất lượng và giá cả của nó lại phải xếp vào cấp bậc số một, mấy cái rễ nhân sâm ấy bị bọn họ ghét bỏ một trận, đều cảm giác mấy cái thứ đấy vướng víu, mấy cái gốc rễ nhân sâm đều bị họ vứt bỏ hết đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play