Cuộc sống của một đứa trẻ về cơ bản thường chỉ có ăn ngủ lại chơi, nháy mắt một cái liền đến lúc Hứa Nặc được năm tuổi rồi. Khi phải trải qua sinh nhật lần thứ năm này, trong lòng Hứa Nặc có hơi lo lắng, rốt cuộc là do trong sách viết, bạch nguyệt quang vào lúc 5 tuổi đã bị bắt cóc rồi chết vì bệnh.
Cô đương nhiên sẽ không muốn căng thẳng như này, nhưng trong lòng vẫn luôn một mực nghĩ tới, hơn nữa biết có nguy hiểm, cho dù trong lòng có nắm rõ phần nào đi chăng nữa thì cô cũng không khỏi lo sợ. Chủ yếu là do sách chỉ nói rằng bạch nguyệt quang bị bắt cóc khi lên năm tuổi, nhưng cũng không nói rõ thời điểm là khi nào, vì vậy bản thân càng nên phải chú ý hơn đôi chút.
Nhưng có điều sau khi cô bước sang tuổi thứ năm, cả nhà cô và nhà họ Hàn đều có hai tin vui. Tin vui đầu tiên là bởi vì cô, anh trai của cô và Hàn Ngang đều đã được năm tuổi rồi, người lớn trong nhà cũng không cấm cản bọn họ như trước nữa, thỉnh thoảng lên núi cũng không sao. Một tin vui khác là sau năm năm, Đường Tuyết và Tống Lam Thư đều đang mang thai đứa lần thứ hai rồi.
Không thể không nói rằng gia đình họ và nhà họ Hàn đúng là có rất nhiều duyên phận, bởi vì Đường Tuyết và Tống Lam Thư mang thai đứa con đầu lòng của họ cùng một lúc, sau đó lần thứ hai của họ cũng vào cùng một khoảng thời gian. Cũng có khi Hứa Nặc nhìn vào bụng mẹ mà tự hỏi rằng liệu mang thai có giống như bà dì đến hay không. Trước đây có bạn học cùng ký túc xá với cô rất dễ gặp tác động khi kỳ kinh nguyệt đến. Đây thực sự không phải là nói bừa, lúc trước khi Hứa Nặc còn học đại học, cô cũng ở trong ký túc xá ở trường, mặc dù cô không ở thường xuyên, nhưng mỗi khi Hứa Nặc đến kỳ kinh thì những bạn học khác trong ký túc xá đều cũng sẽ đến ngày đèn đỏ.
Điều cần chú trọng bây giờ là dù có xảy ra vết thương nhỏ đi nữa cũng phải tiếp tục chiến đấu, giống như tình cảnh của Đường Tuyết bây giờ, bà muốn nghỉ phép thì chỉ có thể tìm người thay thế giúp bà ấy làm việc, hoặc có thể xin nghỉ phép ở cữ sau sinh con, tiếp theo đưa cho Tống Úc Hòa trông, rồi để đứa trẻ dựa vào sữa của người khác, ngoài ra còn cho nó ăn thêm cả sữa bột và nước cơm.
Gia đình bọn họ cũng có điều kiện tốt, chắc là sẽ không dùng nước cơm để cho đứa bé uống.
Hứa Nặc vừa nghĩ vừa gánh cái sọt trên lưng đi về hướng lên núi. Bọn họ chính là con gái của núi, làm sao có thể không lên núi được cơ chứ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play