Hứa Nặc cầm lấy chiếc bát còn to hơn cả mặt mình mà nhìn. Hay quá, bên trong cái bát to ấy lại đầy ắp những chiếc bánh khoai tây chiên ngập dầu vừa mới bỏ ra từ trong chảo ra, từng chiếc bánh khoai tây vàng óng ánh đủ hình đủ dạng khác nhau được chiên chín vàng, không chỉ bốc hơi lên mà còn tỏa ra mùi thơm hấp dẫn khiến người ta không cưỡng lại được.
Nhìn vào món ăn thơm ngon này, Hứa Nặc hào phóng quyết định tha thứ cho bà nội cô.
Cô vươn bàn tay mập mạp của mình ra rồi nhẹ nhàng cẩn thận cầm lấy chiếc bát còn to hơn cả mặt mình, cũng vì sợ mình lỡ tay làm rơi chiếc bát. Bát rơi vỡ rồi cũng chẳng phải là vấn đề to tát gì, điều cô sợ là làm rơi những chiếc bánh khoai tây chiên vàng óng kia xuống đất, như thế thì quá là tiếc đi.
Nhìn thấy dáng vẻ thận trọng của Hứa Nặc, Hứa Thừa và Hàn Ngang vội vội vàng vàng đi qua giúp cô bê cái bát, cả ba người bê chiếc bát lớn đặt lên cái bàn trà bệt trên giường, sau đó cởi giày nhanh nhanh chóng chóng leo lên trên.
Đi công xã?
Đi công xã nào cơ?
Ăn bánh khoai tây chiên không thích hơn sao? Tại sao thời tiết thì lạnh giá, gió thì lồng lộng như này lại lên công xã chịu khổ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play