Edit Ngọc Trúc
Vì buổi tối mọi người còn phải tiếp tục làm việc, nên khi Kỳ Bạch từ trong hang núi cầm bát trúc của mình đi ra, liền trông thấy trên quảng trường vẫn còn mấy đống lửa đang cháy rực, ánh lửa hắt lên khiến rừng cây cũng sáng hơn vài phần.
Hôm nay, tất cả trong bộ lạc đều bận rộn xử lý thịt heo và da thú. Rau dại tươi trong bộ lạc gần như đã hết sạch, vì vậy bữa tối hôm nay dùng rễ rau mà Dương La đào được trong hang núi.
Hơn nữa, để mọi người không bị đói khi làm việc, ngoài một bát lớn thịt heo hầm rễ rau, mỗi người còn được chia thêm mấy củ khoai ngọt.
Tất nhiên, nói là thịt heo hầm rễ rau, nhưng thực ra là xương heo hầm rễ rau. Hôm nay đã lọc ra một đống lớn xương sườn và xương ống, một số phần có dính thịt có thể đem ướp, còn những phần thịt vụn không đáng để ướp thì phải ăn hết trước.
Ngày hôm qua, Dương La còn trêu Kỳ Bạch ngốc nghếch vì tranh ăn xương, nhưng nhìn đống xương hôm nay lọc ra, có thể thấy mấy ngày tới vẫn sẽ còn món này.
Thế nhưng, Kỳ Bạch lại chẳng hề thấy ngán, vui vẻ cầm lấy phần khoai ngọt của mình. Hắn rất thích ăn khoai ngọt, dù dạ dày hắn là dạ dày thú nhân, vốn quen ăn thịt làm món chính, nhưng trong lòng hắn vẫn là một người hiện đại. Hắn vẫn hy vọng bữa ăn của mình có thể đa dạng hơn, ít nhất là về hương vị, chứ không phải mỗi ngày chỉ ăn món hầm thập cẩm.
Hôm nay ai cũng bận rộn đến mức chân không chạm đất, nhưng lúc này, khi ngồi quây quần bên đống lửa, ai nấy đều cảm thấy thư thái, dễ chịu.
Kỳ Bạch chôn khoai ngọt vào trong đống lửa, sau đó tùy ý nằm xuống mặt đất, gối tay sau đầu, ngước nhìn bầu trời đêm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT