Edit Ngọc Trúc
Thử Lâm tò mò hỏi:
“Đây cũng là cái chổi sao? Ngươi mang chổi lên núi đào khoai làm gì? Ở đó đâu có chỗ nào cần quét dọn.”
Kỳ Bạch cười đáp:
“Chờ đến nơi ngươi sẽ biết.”
Không phải hắn không muốn cho Thử Lâm và mọi người dùng thử, mà là hắn chỉ làm một cái cào gỗ duy nhất. Hôm hắn chế tạo món này, có một ấu tể đi theo học hỏi và cũng làm được một cái. Nhưng vì đó không phải đồ của hắn, hơn nữa đứa nhỏ ấy ngày nào cũng ôm cào gỗ không rời, Kỳ Bạch không tiện hỏi mượn.
Dù sao, thứ này chế tạo cũng không khó. Nếu có ai thấy hắn dùng mà muốn có một cái, hắn có thể chỉ cách làm sau cũng được.
Vì cả nhóm xuất phát lúc giữa trưa nên tốc độ đi khá nhanh. Quãng đường thường mất gần một giờ, hôm nay chỉ bốn mươi phút đã tới nơi.
Vừa mới tản ra tìm khoai, Thử Lâm đã vội vàng chạy đến chỗ Kỳ Bạch. Khi nhìn thấy hắn cầm cào gỗ nhẹ nhàng xới đất lên, Thử Lâm kinh ngạc vô cùng. Nếu không phải đang bận làm việc, chắc hẳn cậu đã lao vào làm ngay một cái cho mình.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT