Edit Ngọc Trúc
Vì chưa từng tận mắt thấy biển rộng, trong lòng Dương La vẫn có chút lo lắng.
Kỳ Bạch gật đầu chắc nịch:
“Tư tế gia gia cứ yên tâm, tộc trưởng gia gia đã dẫn theo rất nhiều giác thú nhân đi cùng. Họ nhất định sẽ mang về thật nhiều muối, ngài không cần lo lắng về chuyện này. Hơn nữa, nếu cắt thịt thành từng miếng có trọng lượng bằng nhau, sau này khi tính toán khẩu phần ăn cũng sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.”
Cuối cùng, Dương La cũng đồng ý với đề nghị của Kỳ Bạch. Dù sao thì lượng muối này cũng không hề lãng phí, ướp thịt kỹ một chút thì khi nấu sẽ không cần cho thêm muối nữa, mà muối đó cuối cùng cũng sẽ đi vào bụng tộc nhân cả thôi.
Điều khiến Dương La thay đổi quyết định nhất chính là lời Kỳ Bạch nói về việc dễ tính toán. Nhìn số lượng thịt chồng chất trước mặt, hắn cũng hiểu rằng, khi thu gom lại sau khi phơi khô, đây sẽ là một vấn đề không nhỏ.
“Được rồi, cứ làm theo lời ngươi.”
Vì cả ba con lợn rừng đều được xử lý cùng lúc, Dương La gọi ba người phụ trách cắt thịt lại, cẩn thận chỉ cho họ cách chia thịt sao cho đồng đều về kích thước và trọng lượng. Đây là lần đầu tiên Ngưu Khê và những người khác làm việc một cách tỉ mỉ như vậy, ai nấy đều tập trung lắng nghe, mỗi người còn cầm theo một miếng thịt để làm mẫu tham khảo.
Ngưu Khê là người cắt thịt con lợn rừng trước mặt Kỳ Bạch. Thịt để ướp không thể dính nước, nếu không sẽ dễ bị thối. Nhưng đối với người Hắc Sơn bộ lạc, họ vốn không có thói quen rửa thịt, nên điểm này không cần phải lo lắng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play