Tưởng Mục Chu quẹt thẻ rồi liếc nhìn đống đồ đó.

Anh khẽ nhíu mày rồi chẳng nói thêm điều gì. 

Chu Trạch Ngôn than thở với anh:

- Chắc lại có đứa nào bép xép em với ba rồi. 

- Anh, mấy hôm nữa em sẽ chuyển tiền lại cho anh nhé. 

Lúc nãy khi đang đứng đợi, Chu Trạch Ngôn có nói với tôi vài câu, cậu ấy bảo Tưởng Mục Chu là người rất có nguyên tắc, từ nhỏ đã rất nghiêm khắc với đám em trai em gái cùng tuổi.

Trên đời chẳng có miếng bánh ngon nào tự rơi xuống cả…nếu muốn nhận được tài nguyên hoặc dự án thì phải để anh thấy bạn có khả năng đến đâu, có xứng đáng hay không. 

- Con người anh trai của anh rất sẵn sàng chi tiền cho bọn anh tiêu nhưng phải là việc chính đáng. 

Nếu là mấy việc tán gái gì đó thì xin lỗi phải trả. 

Nhưng lần này, Tưởng Mục Chu chỉ nhìn cậu ấy một cái mà không rõ ý muốn. 

- Không cần đâu. 

- Hả?

Chu Trạch Ngôn phản ứng theo phản xạ, vẻ mặt ngạc nhiên như nhận được món hời

- Vậy sau này em muốn mượn tiền anh cũng không phải trả lại sao?

Tưởng Mục Chu chỉ khẽ cười, nhưng nét mặt vẫn rất lạnh lùng: ( truyện trên app t.y.t )

- Không phải, chỉ lần này thôi. 

Chu Trạch Ngôn xoa đầu mũi, không nghĩ quá nhiều:

- Em biết mà, anh luôn tốt với em nhất. 

- Bạn gái em cũng sẽ cám ơn anh. 

- Bạn gái sao?

Tưởng Mục Chu lặp lại một lần nữa, rồi cũng chịu nhìn tôi. 

Sau đó tôi mím môi đối diện với ánh mắt của anh.

- Cám ơn nhiều. 

Anh không để ý đến tôi mà lại quay sang bảo với Chu Trạch Ngôn vài câu rồi mới rời đi. 

Trước khi đi, anh còn đưa một chiếc thẻ đen cho Chu Trạch Ngôn và nói:

- Cầm lấy đi, muốn mua gì thì mua. 

Chu Trạch Ngôn vội nhận lấy và nhìn Tưởng Mục Chu với vẻ mặt đầy cảm động. 

- Anh …đúng là anh rọt của em.

Chúng tôi lại đi dạo một lúc, đợi đến khi trời gần tối mới rời khỏi trung tâm thương mại.

Chu Trạch Ngôn bảo người ta đem tất cả đồ đạc chuyển đến chỗ tôi. 

Khi xung quanh không còn ai, cậu ấy bắt đầu ngắm nhìn gương mặt tôi, rồi có chút vội vã vuốt ve cổ tay và cúi thấp người xuống muốn hôn tôi. 

Lúc tôi không từ chối thì cậu ấy càng áp sát hơn, khéo léo mở cánh môi tôi. 

Tôi siết chặt tay lại nhưng không dám cử động. 

Ngay sau đó tiếng chuông điện thoại của cậu ấy vang lên. 

- Chậc.

Cậu ấy luyến tiếc buông tôi ra và lấy điện thoại, khi nhìn thấy tên người gọi trên màn hình vẻ không vui trên mặt lập tức biến mất sạch sẽ không chút dấu vết. 

- Anh trai đang tìm anh bảo rằng có việc gấp, em ở đây đợi một lát anh sẽ bảo người đưa em về. 

Tôi bảo không cần và sẽ tự bắt taxi về được. 

Cậu ấy nghĩ một lúc rồi bảo:

- Vậy được, khi nào đến nơi thì nhắn tin cho anh nhé. 

Sau khi cậu ấy đi, tôi định gọi taxi thì một chiếc xe sang từ xa lao đến và dừng lại bên cạnh tôi.

Cửa sổ hạ xuống, lộ ra nửa mặt với những đường nét sắc sảo của một người đàn ông. 

Anh nhìn tôi ánh mắt dừng lại trên môi, nhìn một lúc lâu rồi mới lên tiếng bằng chất giọng trầm.

Chỉ bằng hai chữ nhưng nó khiến trái tim tôi bỗng chốc run lên. 

- Lên xe.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play