Hắn nâng khuôn mặt nàng lên, ngón tay cái nhẹ nhàng lướt qua đôi môi hôm nay đã được nàng tô một lớp son nhàn nhạt.
Một vệt đỏ ửng theo ngón tay hắn trượt qua khóe môi, để lại dấu vết ngọt ngào trên đầu ngón.
Hắn thấp giọng hỏi: "Thiền nhi tự mình xuống bếp, làm đồ ăn mang đến cho ta, lại là vì điều gì?"
Thật sự không thể giấu được gì trước mặt hắn.
Có lúc Mạnh Thiền Âm thực sự cảm thấy khó chịu với sự nhạy bén của hắn, cũng như mức độ thấu hiểu nàng đến mức đáng sợ. Làm bất cứ điều gì cũng phải cẩn thận gấp đôi, chỉ để không bị hắn nhìn thấu.
Nàng nén cảm xúc trong lòng, chớp đôi hàng mi đen láy đầy vẻ ngây thơ, nâng tay hắn lên, khẽ cọ vào ngón tay dính son của hắn, nói: "A huynh lúc nào cũng nghi ngờ ta có ý đồ khác. Thực ra, ta chỉ thấy huynh bận rộn suốt từ sáng đến giờ mà chưa dùng bữa, nên mới đau lòng mà mang đến cho huynh thôi."
Tức Phù Miểu nhướng nhẹ đôi mày, không nói gì, chỉ dùng ngón tay cái nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi mềm mại của nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play