Trương Lạc vừa dứt lời đầy hứng khởi, hai người còn lại cũng đồng loạt nhìn về phía thiếu nữ.
Dưới giàn hoa leo, nàng ngồi ôm mèo, khẽ chợp mắt. Bên cạnh, nha hoàn đang tỉ mỉ kết vòng hoa, cảnh tượng dịu dàng như một bức tranh cổ tuyệt mỹ.
Tức Phù Miểu chỉ lướt qua một cái, ánh mắt lạnh nhạt, liền túm lấy cổ áo Trương Lạc kéo sang hướng khác.
"Ê, Tử Miểu huynh, để ta nhìn thêm chút nữa, chỉ thêm chút nữa thôi..." Trương Lạc bị kéo đi, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi thiếu nữ phía xa.
Trong lòng hắn ta không khỏi thán phục, đúng là tuyệt sắc mỹ nhân. Nếu hắn ta có một muội muội xinh đẹp như vậy, chắc sẽ cung phụng nàng như báu vật mỗi ngày.
Nhưng ngay sau đó, hắn ta lại nghĩ đến muội muội ruột của mình, lập tức cảm thấy chán nản. Hắn ta không đến mức trở thành kẻ cầm thú, dù muội muội có đẹp đến đâu, thì cũng đã gọi nhau là huynh muội suốt mười mấy năm. Dù thân phận có thay đổi, tình cảm huynh muội cũng không thể đổi khác.
Thật đáng tiếc, thật đáng tiếc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT