Trần Chấp chống cằm, chớp mắt: “Hửm?”
Ôn Lan Tự ngồi đối diện hắn, không hiểu vì sao từ sau cuộc trò chuyện tối hôm đó, mỗi khi Trần Chấp nhìn mình, hắn lại thấy không được tự nhiên. Nhưng dù cố gắng thế nào, hắn cũng không tìm ra lý do. Hắn thẳng lưng ngồi ngay ngắn, gật đầu đáp: “Ừ.”
Nói rồi, Ôn Lan Tự lấy từ túi ra một chiếc hộp đen, rút ra một chiếc chìa khóa: “Ta đã tiến hành phân tích vật liệu của chìa khóa, sau đó so sánh với tất cả các vật thể màu trắng còn tồn tại của Nguyệt sở hữu. Cuối cùng, ta xác định được một vật phẩm.”
Trần Chấp gõ ngón tay xuống bàn: “Đừng vòng vo, nói thẳng đi.”
“Đây không phải chìa khóa, mà là một phần của bức tượng trên quảng trường Học viện Quân sự Đế quốc.” Sợ Trần Chấp không biết, Ôn Lan Tự giải thích: “Hiện tại quảng trường Học viện chỉ còn ba bức tượng, nhưng thực tế thì...”
“Cái này ta từng nghe Viện trưởng Bạch Tố nhắc qua.” Trần Chấp vuốt cằm. “Nhưng có liên quan gì đến tượng?”
Ôn Lan Tự không trả lời ngay mà lấy một chiếc bật lửa, hơ nóng mảnh tượng nhỏ kia. Chẳng mấy chốc, vật thể có kích thước bằng một viên đậu phộng ấy hóa lỏng thành kim loại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play