Trần Chấp đi dạo một lúc rồi cũng chẳng muốn đi nữa. Trường học vẫn là trường học, chẳng có gì thay đổi. Hơn nữa, vì tâm trạng không tốt, mọi thứ trong mắt hắn dường như còn trở nên tệ hơn.
Nhưng Trần Chấp cũng không muốn quay lại đại sảnh. Bên trong toàn là những kẻ chê bai trị liệu sư, nói rằng nghề này đơn giản. Nghe nhiều quá, hắn bắt đầu hoài nghi cả thực lực của chính mình.
Đứng tại chỗ suy nghĩ một lúc, hắn không biết nên đi đâu. Suy đi tính lại, bụng bỗng nhiên kêu lên một tiếng.
Thì ra kỳ khảo thí kéo dài tận ba ngày, hắn vẫn chưa ăn gì ra hồn.
Thế là Trần Chấp đi đến nhà ăn.
Ăn cơm là chuyện quan trọng.
Thức ăn ở nhà ăn Đế Quốc cũng không tệ. Vừa ăn, Trần Chấp vừa nghĩ đến Lam Thủy Oánh. Cậu ta không biết nấu nhiều món, nhưng mỗi món đều rất ngon. Có lẽ đây là thiên phú bẩm sinh. Chỉ tiếc Lam Thủy Oánh không hay nấu ăn, cậu ta thích cầm bút vẽ hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT