Người này rốt cuộc có ý chí mạnh đến mức nào mới có thể nhẫn nhịn cơn đau đến vậy?
Hay là hắn vốn dĩ không cảm nhận được đau đớn?
Simon nhất thời không thể thốt nên lời.
Sau khi thoát khỏi cơn chấn động, nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Trần Chấp, Simon bỗng cảm thấy… cứ lặng lẽ nhìn như thế này, chẳng cần nói gì, có lẽ lại là tốt nhất.
Hắn muốn xem thử, trong ba bốn phút còn lại, Trần Chấp sẽ cứu một NPC như thế nào.
Đúng vậy, một NPC.
Nghĩ đến lời của Phu Nặc, Simon bỗng thấy buồn cười. Nhưng chính hắn cũng không rõ mình đang cười Trần Chấp, hay cười chính bản thân mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play