Kiến Nguyên đế nheo mắt lại: “Vô Cực Đao Quân – Sở Hi Thanh không phải

Vạn hộ Thiên nha Cẩm y vệ sao? NGười này phụng lệnh thái sư, giám sát chiến

cuộc phương bắc, điều tra và quản lý trật tự bốn châu Băng U Cực Tuyệt!”

“Có thể hạ chỉ cho hắn, để Sở Hi Thanh nắm toàn quyền điều tra vụ án này, nhất

định phải trừng trị tất cả đám người cấu kết với cự linh này!”

Quần thần nghe đến đây, không khỏi tỏ vẻ kinh dị, đều nghĩ thầm không hổ là

đương kim thiên tử, thủ đoạn rất điêu luyện.

Nhưng hành động này của thiên tử, cũng chỉ là che thêm cái quần lót triều đình

mà thôi.

Thật ra thì những người này đều rơi vào tay Vô Tướng thần tông rồi, mặc Vô

Tướng thần tông xử lý.

Mà khi Thủ phụ đương triều đang định mở miệng nói chuyện, phía ngoài cung

lại truyền vào một âm thanh hùng hồn và khí thế: “Thảo dân Vô Tướng thần

tông Ngạo Quốc! Hôm nay xin gặp thiên tử Đại Ninh vì trận chiến Thương

Lang nguyên.”

Con ngươi của Kiến Nguyên đế co lại, câu nói này của Ngạo Quốc quả thật là

giống hệt với Lý Trường Sinh khi đến hoàng thành.

Hắn vốn đã ra sức áp chế lửa giận trong lòng, lúc này lại nghe thấy câu này,

Kiến Nguyên đế liền cảm thấy lồng ngực khó chịu, cổ họng hơi ngòn ngọt.

Lần này, người vào hoàng thành đã đổi thành Ngạo Quốc, càng làm cho Kiến

Nguyên đế cảm thấy nhục nhã hơn.

Tông chủ Lý Trường Sinh đã không định tự mình ra mặt nữa, mà để đại trưởng

lão Chiến đường đến đây.

Chiến đường… sự sắc bén trong này, khiến hắn không rét mà run.

Sau đó, Kiến Nguyên đế mạnh mẽ nuốt máu trong miệng xuống, trên mặt vẫn

bình tĩnh như thường: “Truyền lệnh! Mở cửa cung, dùng lễ quận vương để mời

Ngạo đại trưởng lão vào cung.”

Hắn hơi suy nghĩ một chút, lại nhắm mắt lại: “Ngoài ra, gửi thư mời tông chủ

các tông như Vô Thượng huyền tông, Quy Nguyên kiếm pháp, Đô Thiên thần

cung vào kinh đi.”

Trong lòng hắn cực kỳ cay đắng, biết tất cả nỗ lực chèn ép thế lực giang hồ

trong vòng mấy chục năm qua của mình đều đổ sông đổ biển rồi.

Triều đình muốn hóa giải lửa giận của Vô Tướng thần tông, tất phải trả giá thật

đắt.

Mà uy nghiêm đế vương mấy chục năm của hắn, hôm nay cũng bị người khác

giẫm trên mặt đất!

Khi triều Đại Ninh không thể lấy ra đầy đủ thực lực, bọn họ đều không thể làm

gì U Châu!

Sau đó, Ngưng Thần quyết nắm chặt song quyền.

Hắn nghĩ đến Cực Đông Băng Thành.

Đám loạn thần tặc tử này, cứ giải quyết một trong số đó trước đã.

Nhất Kiếm Khuynh Thành - Vấn Thù Y, đã đến thời điểm giải quyết nữ nhân

này rồi!

. . .

Tin tức cuộc đại chiến Thương Lang nguyên đã truyền vào trong tai của khách

khanh hộ pháp Cô Minh Nguyệt tại trưa ngày thứ hai.

Thời điểm này, Cô Minh Nguyệt đang xử lý công việc mà Sở Hi Thanh giao

cho, thanh lý tất cả bang chúng vi phạm bang quy và ức hiếp dân chúng ở Thái

Sơn đường.

Kỳ chủ Sở Hi Thanh hiển nhiên là một người trong mắt không chứa nổi một hạt

cát, đã quyết định dọn dẹp sạch sẽ Thiết Kỳ Bang.

Dù vì vậy mà khiến cho bang chúng dưới trướng phản phệ, thậm chí là phản

loạn cũng không tiếc.

Cô Minh Nguyệt không chỉ có võ đạo cao siêu, làm người cũng rất thành thục

lão luyện và có năng lực.

Tại quận Thái Sơn này, hắn nên giết thì giết, nên bắt thì bắt, từ đầu đến cuối đều

có chừng mực. Không bắt sai một người, cũng không giết chóc quá đáng.

Mấu chốt là đường chủ Thái Sơn đường là Lệ Mãn Sơn, bản thân là một người

vô cùng thủ quy củ.

Làm xong những việc này, Cô Minh Nguyệt không khỏi đắc ý.

Mấy nhiệm vụ trong tay hắn, đều hoàn thành rất xinh đẹp, nhất định có thể nổi

bật ở trong đám khách khanh hộ pháp.

Hành động này đương nhiên không thể nhận được sự tin tưởng của Sở Hi

Thanh.

Nhưng hắn còn một cái bàn đạp là Cuồng Kiếm – Phong Tam.

Có thể thấy, Sở Hi Thanh cực kỳ tin tưởng Phong Tam.

Chỉ cần Phong Tam có thể nói vài câu bên tai Sở Hi Thanh, như vậy hắn sẽ có

thêm vài phần cơ hội.

Mãi đến khi Cô Minh Nguyệt điều khiển phi thuyền của mình bay dọc theo

đường sông về quận Tú Thủy, người liên lạc của hắn đột nhiên xuất hiện trước

mặt hắn.

Ban đầu, Cô Minh Nguyệt còn rất bất mãn.

Hành vi của đối phương là cực kỳ nguy hiểm.

Nội Vụ đường của Thiết Kỳ Bang thì không đáng nhắc đến.

Nhưng Sở Hi Thanh còn có Thiên Thính viện của Vô Tướng thần tông.

Hắn còn có quan hệ khá thân thiết với Thiên Cơ các, có thể mua tình báo từ nơi

đó.

Vì vậy, hai người bọn họ gặp mặt như vậy là rất nguy hiểm, chẳng may bị người

phát hiện, vậy thì kiếm củi ba năm thiêu một giờ.

Song khi Cô Minh Nguyệt xem hết tin phù mà người liên gửi đưa cho hắn, hắn

chỉ cảm thấy não mình sắp nổ tung.

“Kỳ chủ… Sở Hi Thanh hắn đã học được Thần Ý Đao Tâm?”

Dựa theo tin tức trong tin phù.

Tại Thương Lang nguyên, người này dùng Thần Ý Đao Tâm trấn áp năm trăm

vạn đại quân Cự linh.

Đám Cự thần trong Vạn Ma quật bị trấn áp, cũng rất có thể là liên quan đến

người này.

Hắn còn có hiềm nghi là một trong những hung thủ chém giết Vô Thượng Đao

– Thư Hoài Hạch.

Mấu chốt nhất là…

“Nói cách khác, khi ở đại điển hương đường ở trấn Tây Sơn, khi vừa mới gặp

mặt chúng ta, thì hắn đã nhận biết được sát ý của ta?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play