“Sư thúc, lời này của ngài là sai rồi.”

Mặc Sĩ La Hầu dùng quạt xếp che môi, nhẹ giọng cười: “Ngài đừng quên, Sở Hi

Thanh bây giờ chính là Phó vạn hộ Cẩm y vệ. Vì vậy trong mắt Kế Tiễn Tiễn,

làm trái pháp luật triều đình, xúc phạm tín niệm của nàng, tất cả đều là người

khác.”

Thanh Hư Tử nhất thời sửng sốt, sau đó lại không tưởng tượng nối: “Điều này

sao có thể?”

“Sao lại không thể?”

Mặc Sĩ La Hầu cười hỏi ngược lại: “Một nữ nhân rơi vào tình yêu, rất dễ dàng

đột phá ranh giới của mình, hầu như sẽ không tự chủ được mà nghĩ tình lang

của mình là tốt. Kế Tiễn Tiễn, nàng cũng không ngoại lệ. Sư thúc, Duy Ngã Độc

Tôn Đao này rất thú vị, đao này lấy ý chỉ bản thân làm đao, chém đứt tất cả, có

thể nói là ‘Một niệm phá vạn pháp’.”

“Vì vậy, người tu luyện đao pháp này phải tự phán đoán với vạn sự vạn vật

quanh người, tự có quan điểm và phương thức ứng đối của bản thân, khi chiến

đấu tuyệt đối không thể do dự hay nghi ngờ. Nhưng tương ứng với đó, nàng

đang kiên trì mình là đúng, mình không sai, thì tín niệm của nàng sẽ không đổ

nát. Vì vậy, càng là người cố chấp thì đao pháp càng mạnh mẽ.”

“Thì ra là như vậy.”

Thanh Hư Tử đã hiểu ý của Mặc Sĩ La Hầu, ánh mắt không khỏi lấp lóe.

Nói cách khác, dù sau này thiên tử muốn tru sát Sở Hi Thanh, nếu như không

phù hợp với đạo lý mà Kế Tiễn Tiễn cho là đúng, thì Kế Tiễn Tiễn cũng sẽ

không chấp hành? Thậm chí là phản chiến?

“Nói cách khác, lưỡi đao mà Bảy đời Thượng phụ vất vả luyện chế này, cuối

cùng có thể sẽ chỉ về phía hắn. Nhưng ngươi có thể xác định tình cảm của Kế

Tiễn Tiễn dành cho Sở Hi Thanh đủ để nàng ruồng bỏ triều đình? Ruồng bỏ

thiên tử?”

“Ta không xác định, nhưng thử một lần cũng không sao. Sư thúc ngài không

biết, khi ta truyền đạt nhiệm vụ cho nàng, nàng đã có ý chống cự. Còn nữa, thân

thế của Kế Tiễn Tiễn rất có vấn đề, nàng không chỉ là cô nhi, rất có thể có liên

quan với án phế thái tử ở mười mấy năm trước. Nhưng chuyện này thì ta vẫn

đang tìm hiểu và điều tra.”

Trong mắt Mặc Sĩ La Hầu hiện lên một vệt ý lạnh: “Còn về phần Vân Hải tiên

cung, vậy thì không cần lo lắng. Ta đã động tay chân vào thuật Khi Thiên Võng

Địa của bọn họ. Nếu như bọn họ dám ra tay với Sở sư đệ, thuật này nhất định sẽ

có sơ hở trí mạng, tất cả bọn họ sẽ chết trong tay Vân Hải Kiếm Khôi. Vì vậy,

dù ta nhìn nhầm Kế Tiễn Tiễn, thì những người kia cũng không thể làm gì Sở sư

đệ.”

Hắn nói đến đây, tâm thần bỗng nhiên hơi động, lại cười một tiếng: “Ấn ký của

ta đã có động tĩnh, xem ra là bọn họ đã đi vào.”

Lúc này, Thanh Hư Tử đúng là có hơi hối hận, hắn nhất thời cau mày nói:

“Ngươi không nên đến đây vào lúc này.”

Nếu biết trước như vậy, hắn không gọi Mặc Sĩ La Hầu đến đây rồi.

Quận Yến An cách Vân Hải tiên cung hơn mười ngàn dặm, khoảng cách xa như

vậy, nếu như có chuyện không may, Mặc Sĩ La Hầu có thể không nắm giữ được

cục diện.

“Thật ra thì ta không thể không đến, Bảy đời Thượng phụ - Độc Cô Thủ và Tiếu

Hồng Trần không quá tin tưởng ta. Lần này rời xa khỏi Vân Hải tiên cung, mới

có thể làm cho ta thoát khỏi hiềm nghi.”

Lúc này, Mặc Sĩ La Hầu lại gấp quạt xếp lại, thần sắc nghiêm túc: “Ngoài ra,

phía ta còn thăm dò được một tin tức, cần báo lên tông môn. Triều đình có ý

dùng Thiên Đại căn để thiết lập cạm bẫy, mưu tính tông ta, kính xin tông môn

cẩn thận.”

“Thiên Đại căn?” Thanh Hư Tử nhướng mày lên, sau đó lại cười một tiếng:

“Trước đây không lâu, bên Trung Thổ truyền đến tin tức của Thiên Địa căn, khi

đó ta còn thấy kỳ lạ, vì sao thế gian này lại có thêm một gốc Thiên Địa căn?

Xem ra là triều đình cố ý, triều đình chắc chắn có thể đưa chúng ta vào tròng?”

Mặc Sĩ La Hầu nghe vậy thì cười khổ: “Nếu như bọn họ lấy ra Thiên Địa căn

chân chính thì sao? Đây là cạm bẫy, cũng là cơ hội, gần như là dương mưu. Sở

MÍnh là con cờ của Kiến Nguyên đế, tuyệt đối không thể dựa vào.”

“Mà Sở sư đệ có thiên phú trác tuyệt, chỉ cần có thể lấy được thứ này, tất có thể

tu luyện toàn bộ Thần Ý Xúc Tử Đao, nhưng tông ta cũng vì thế mà phải trả giá

đắt. Tiếp đó phải xem tông môn lựa chọn như thế nào.”

Để cho Mặc Sĩ La Hầu kinh ngạc chính là, Thanh Hư Tử lại không có phản ứng

gì, sắc mặt vẫn thản nhiên như không: “Thiên Địa căn chân chính? Bọn họ đúng

là cam lòng đấy. Nhưng đối với tông ta mà nói, thứ này không phải rất quan

trọng.”

Mặc Sĩ La Hầu nghe vậy thì sững sờ, sau đó lại nhìn Thanh Hư Tử với vẻ kinh

ngạc và khó hiểu.

Thanh Hư Tử thì lại cười khẽ: “Ngươi là trưởng lão của tông môn, là thánh

truyền pháp thuật, cũng có tư cách biết chuyện này. Sở Hi Thanh vốn đã có

huyết mạch Nhai Tí rồi, không cần Thiên Địa căn để chuyển đổi.” 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play