Con ngươi của Mặc Sĩ La Hầu nhất thời co rút lại, vẻ mặt đầy khó tin.

Sau đó một cảm giác mừng như điên lại dâng lên: “Thật sao? Nói cách khác,

huyết mạch Bạch Hổ của Sở sư đệ chỉ là thuật che mắt?”

Sau đó hắn lại nhíu mày thành hình chữ xuyên: “Sư thúc, ngài không nên nói

với ta chuyện này. Chuyện này không thể truyền ra ngoài được.”

“Việc này đã không che giấu được nữa rồi, sau khi Hi Thanh rời khỏi Vân Hải

tiên cung, pháp khí chuyển đổi huyết mạch chắc chắn sẽ mất hiệu lực. Nhưng

bây giờ vẫn không quá hai mươi người biết chuyện này, ngươi là một trong số

đó.”

Thanh Hư Tử nói đến chỗ này, lại quay người nhìn về phương hướng thành

Vọng An.

“Chỉ là không biết triều đình bố trí Thiên Địa căn này thế nào?”

Nếu như thời cơ thích hợp, hắn đúng là muốn chơi đùa với triều đình một phen.

. . .

Vân Hải tiên cung, bờ bắc khe sâu.

Thanh niên cao gầy đã cảm nhận được lời nói và khí cơ của Kế Tiễn Tiễn không

đúng.

Hắn nhíu chặt lông mày, ánh mắt ác liệt: “Quý thiên hộ, ngươi có ý gì?”

Kế Tiễn Tiễn buông đôi Độc Tôn đao ở hai bên người, nàng ngẩng đầu lên, nhìn

bảy người trước mặt với ánh mắt lạnh nhạt: “Ta vốn định chuẩn bị nghỉ ngơi

một thời gian rồi mới xử lý chuyện của các ngươi. Nhưng nếu các ngươi đã vội

vàng như vậy, thì ta sẽ giúp các ngươi.”

Bảy người áo đen nghe vậy thì cả kinh, tất cả đều nhận ra sát ý lạnh như băng

của Kế Tiễn Tiễn đã khóa chặt bọn họ.

Người có thân hình trắng mập ở trong đó lại kinh ngạc không thôi: “Xử lý?

Ngươi chuẩn bị ra tay với chúng ta? Không ngờ ngươi thật sự bị tên mặt trắng

nhỏ kia mê hoặc.”

Lúc trước đồng bạn của hắn đã có suy đoán này, nam tử trắng mập lại không

chịu tin.

Không ngờ chuyện không có khả năng nhất lại phát sinh.

Người bên cạnh hắn lại tràn đầy sát ý: “Ta thấy Quý thiên hộ ngươi phát rồ rồi,

vì một tên mặt trắng nhỏ mà phản bội triều đình, phản bội Cẩm y vệ, ngươi có

biết hậu quả của việc này không?”

Thanh niên cao gầy kia thì lại nở nụ cười âm trầm: “Đúng thật là thú vị, ngươi

và Tiếu Hồng Trần đều là đệ tử chân truyền của Độc Cô Thủ đúng không? Hôm

nay ngươi vì tình lang, mà từ bỏ luật pháp triều đình và đạo lý mà sư tôn dạy

cho ngươi?”

Kế Tiễn Tiễn nghe vậy lại không để ý chút nào, nàng quét mắt nhìn bảy người ở

đây một chút: “Quỷ Thủ - Trầm Thất, Diêm Vương Đao – Mệnh Tam Vấn, Cực

Phong Thối – Thích Quân, quả nhiên không phải là trộm cướp thì chính là ma

đầu, mỗi một tên đều là trọng phạm bị triều đình truy nã! Không ngờ sư huynh

lại tự cam đọa lạc đến nước này, lại cấu kết với đám ma đầu bại hoại các

ngươi.”

“Không sai, bảy người chúng ta đều là trọng phạm của triều đình.”

Thanh niên cao gầy cười ha ha: “Nhưng đây cũng không phải là cấu kết gì cả,

chúng ta bây giờ cũng làm việc cho triều đình. Sư huynh ngươi mà Mục công

công của đại nội đã hứa hẹn với chúng ta, chỉ cần trừ khử Sở Hi Thanh thì sẽ có

một khoản tiền cực lớn, ngoài ra bọn họ sẽ giúp chúng ta xóa bỏ tất cả án cũ.”

Thật ra hai người kia không chỉ hứa hẹn những thứ này.

Mà đám người bọn họ cũng không hề để ý đến án cũ gì cả.

Nếu như không phải vị chủ thượng kia dặn dò, bọn họ chắc chắn sẽ không liên

thủ với đám chó săn của triều đình.

Nhưng không cần phải giải thích với Kế Tiễn Tiễn làm gì.

Hắn nhìn Kế Tiễn Tiễn với vẻ trêu tức: “Quý thiên hộ, chắc ngươi cũng biết

Mục công công là ai? Đó là nội thần của thiên tử, là nội thị thân cận nhất của

Kiến Nguyên đế. Vì vậy, người muốn trừ khử Sở Hi Thanh thật ra là thiên tử và

Bảy đời Thượng phụ. Hôm nay ngươi cản trở chúng ta, chính là làm trái với

thiên tử, phản bội triều đình.”

Mà lúc này, nam tử trắng mập che mặt kia lại cười gằn: “Ta nhớ Quý thiên hộ tu

luyện Duy Ngã Độc Tôn Đao đúng không? Được xưng là ‘Đao độc tôn, tên vô

ảnh’?”

Hắn rất tò mò, sau khi Kế Tiễn Tiễn từ bỏ tín niệm của mình, thì thực lực còn

lại bao nhiêu?

Kế Tiễn Tiễn thì lại không muốn phí lời với những người này, nàng ngẩng đầu

lên, nhìn vào hai sách Giới Luật ở trên trời mây kia.

Với sức lực của một mình nàng, muốn giết chết bảy vị tứ phẩm này thì vẫn có

chút phiền phức.

Đặc biệt là ba người Quỷ Thủ - Trầm Thất, Diêm Vương Đao – Mệnh Tam Vấn

và Cực Phong Thối – Thích Quân, tất cả đều có tu vị tứ phẩm thượng, sức chiến

đấu lại tiếp cận tam phẩm.

Nhưng mà bây giờ. . .

“Pháp lệnh!”

Song đao trước người Kế Tiễn Tiễn đột nhiên xuất hiện từng tầng từng tầng phù

văn, trong con ngươi của nàng lại hiện ra từng tia lôi đình màu vàng: “Loại bỏ

tất cả huyễn thuật nơi này!”

Khoảnh khắc này, hai sách Giới Luật lại tuôn ra một đoàn ánh sáng màu vàng,

hào quang chiếu rọi bốn phía.

Đây chính là Nhất Ngữ Thành Châm!

Trong tòa cung điện đóng kín kia, Lục Loạn Ly dùng ba mươi ngày để học Nhất

Ngữ Thành Châm và Thiên Phạt Lôi Bạo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play