KHÔNG CP
Editor: bầu trời xanh ngày hạ
Người khác tu tiên, ta trồng ruộng.
Người khác bật hack, ta trồng ruộng.
Tông môn bị diệt, ta trồng ruộng.
Thiên hạ đại loạn, ta vẫn trồng ruộng.
Phương Độ: "Tông môn quá khốc liệt, chi bằng về nhà trồng trọt cho xong."
Hắn có cơ duyên trường sinh, tiên thảo trăm năm, linh chi ngàn tuổi, chỉ cần hắn muốn, luôn có thể chờ đến ngày thu hoạch.
Nhưng… thiếu nữ ngày ấy rời đi không bao giờ quay lại. Thiếu niên năm xưa chết nơi đất khách, xương cốt vùi phương xa.
Người xưa cùng ta ngắm hoa, nay lại chẳng còn một nửa.
Nhiều năm sau, Phương Độ thành tiên nhưng vẫn sống trong căn nhà tre nhỏ bé năm nào.
Có người hỏi tiên nhân vì sao.
Hắn đáp: “Ta sợ những người đã đi xa không tìm được đường về.”