Nhiệm vụ?
Sao lại có nhiệm vụ mới?
Tôi vừa trả hết nợ rồi mà.
Chẳng phải vậy là kết thúc rồi sao?
[HỆ THỐNG | Có nhiệm vụ mới rồi đấy. Hãy kiểm tra đi!]
Tôi đứng hình trước câu nói chẳng có gì mới mẻ của hệ thống.
[Irina... Có vẻ như cô nên xem thử, haha]
[... Chúng tôi cũng không muốn thế đâu. Nhưng mà không còn cách nào khác.]
‘Cái gì thế này?’
[Xem đi rồi biết.]
“Á, cái gì vậy? Tôi không từ chối được sao?”
[Không được đâu~]
[Không được đâu~]
“Chết tiệt.”
Hệ thống đã giúp tôi trả hết nợ không chỉ là một cái máy giao nhiệm vụ.
Lúc đầu, tôi cứ nghĩ đây chỉ là một hệ thống giao nhiệm vụ và cấp kỹ năng như trong game thôi.
Nhưng mà hệ thống nào cũng cần người điều khiển chứ.
Tôi đoán là có khoảng hai người điều khiển hệ thống này, và họ thường xuyên nói chuyện với tôi một cách rất... kỳ cục mỗi khi giao nhiệm vụ.
[Kỳ cục?]
[Cô nghĩ chúng mình kỳ cục à?]
‘Thật lòng mà nói, mấy người không được thanh lịch cho lắm đâu.’
[...]
[Irina đang buồn rồi, thôi bỏ qua đi.]
[Lần này chúng tôi sẽ bỏ qua. Cứ chờ đấy.]
Họ nói chuyện với tôi gần như mỗi ngày, không chỉ thỉnh thoảng đâu, mà bọn họ còn nói chuyện với nhau nữa.
Lúc đầu tôi thấy hơi kỳ lạ và tò mò không biết họ là ai, nhưng giờ thì tôi quyết định mặc kệ họ.
Tôi đã trọng sinh vào cơ thể của người khác rồi, vậy tại sao lại không có một hệ thống như thế này nhỉ?
Đúng vậy.
Mà thôi, sau 5 năm sống chung, nói chuyện với hệ thống cũng giống như nhắn tin với bạn bè ấy, cũng không tệ lắm.
Tôi đã quen với họ rồi.
[Ôi trời ơi, Irina, cô lại thích chúng tôi rồi à?]
‘Tôi rất thích các cậu á, thậm chí chúng ta còn trở thành bạn bè mà, vậy nên, thật lòng mà nói, các cậu có thể hủy bỏ nhiệm vụ này được không?’
[Vì chúng ta đã trở thành bạn bè của cô nên dù thế nào thì cô cũng phải làm nhiệm vụ này thôi...]
Vậy là giờ đây, điều quan trọng nhất là nhiệm vụ mà hệ thống kỳ quái của tôi giao cho.
Tôi run rẩy kiểm tra nhiệm vụ mới.
‘Kiểm tra.’
Nhiệm vụ mới này đã gây sốc ngay từ câu đầu tiên.
[HỆ THỐNG | Nhiệm vụ chính "Ngăn chặn sự sụp đổ của đế quốc" đã xuất hiện.]
Hả...?
Tại sao tôi lại phải ngăn chặn sự sụp đổ của đế quốc?
Trong nguyên tác, việc đế quốc sụp đổ là điều mà nam nữ chính phải giải quyết mà.
Vậy tại sao nhiệm vụ này lại giao cho tôi?
Tôi chỉ là một nô lệ đang trả nợ mà thôi.
Trước khi tôi kịp bình tĩnh lại, một nhiệm vụ khác lại xuất hiện.
[HỆ THỐNG | Nhiệm vụ phụ "Trả nợ cho gia tộc Đại Công tước Luwin" đã xuất hiện.]
[HỆ THỐNG | Nhiệm vụ phụ này sẽ diễn ra song song với nhiệm vụ chính "Ngăn chặn sự sụp đổ của đế quốc".]
‘...Song song?’
Hệ thống dường như không quan tâm đến cảm xúc của tôi, nó lại lên tiếng một cách khó chịu.
[Em— hèm! Nghĩa là nhiệm vụ chính và phụ sẽ liên quan đến nhau đó!]
[Hệ thống | Cô phải hoàn thành nhiệm vụ phụ trước thì mới làm nhiệm vụ chính được!]
‘Khoan đã, để tôi xem chi tiết đã.’
[Hệ thống | Ồ! Chờ một chút nhé! Chúng tôi đang tổng hợp thông tin.]
[Hệ thống | Chúng tôi đang tổng hợp thông tin cho nhiệm vụ chính "Ngăn chặn sự sụp đổ của đế quốc".]
Thông tin chi tiết còn chưa cập nhật xong.
Nhìn vào tên của hai nhiệm vụ, có vẻ như để ngăn chặn đế chế sụp đổ, tôi phải trả nợ cho gia đình Đại công tước Luwin.
Không đời nào!
Cái quái gì đang xảy ra thế này?
Gia đình Đại công tước Luwin là gia đình của nam chính mà.
Tại sao gia đình họ lại nợ nần chồng chất?
Và cái khoản nợ đó có liên quan gì đến việc đế quốc sụp đổ chứ?
Tôi cảm thấy tay mình đang run lên bần bật.
Khi từ từ ngẩng đầu lên, tôi thấy Cassis đang ngồi trên ghế sofa, vẻ mặt hơi mệt mỏi, nhấp nháp tách trà một cách tao nhã hơn bất cứ ai.
Mưa xối xả trút xuống miền nam đế quốc, một cơn mưa chưa từng có trong nhiều năm.
Dù đã giữa trưa, chúng tôi vẫn phải bật đèn trong nhà.
Trong thời tiết này, tôi không thể đuổi Cassis, nam chính của câu chuyện, ra khỏi nhà được.
Vì vậy, tôi đành mời anh ta vào.
Trong khi chờ anh ta tắm xong, I Jin và tôi ngồi cạnh nhau, cúi đầu, run rẩy vì sợ hãi, tự hỏi tại sao một Đại công tước lại xuất hiện trong tình trạng như vậy ở miền nam đế quốc.
Cassis vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng, sắc bén như dao.
Có phải vì thời tiết xấu hôm nay không?
Nhìn từ bên cạnh, anh ta trông khá mệt mỏi và có vẻ hơi kiệt sức.
"Cảm ơn vì đã cho tôi ở lại," anh ta nói.
“Đây là vinh dự của tôi.”
Trước lời nói của tôi, khóe miệng anh khẽ cong lên trong một nụ cười miễn cưỡng, rồi nhanh chóng trở lại trạng thái bình thường.
Vừa tắm xong, cơ thể cảm thấy khoan khoái hơn, có lẽ cả không gian ấm áp trong phòng cũng khiến anh thư giãn phần nào. Anh khẽ điều chỉnh tư thế, hơi nghiêng đầu sang một bên.
“...”
Trong nguyên tác, nam chính là một quý tộc kiêu ngạo và lạnh lùng điển hình. Anh ta tài năng, khinh thường sự kém cỏi và không dễ dàng mở lòng với người khác. Luôn giấu mình sau một lớp vỏ bọc hoàn hảo.
‘Không, điều đó không đúng. Tôi nghĩ ngài Công tước đã nhầm gì đó rồi.’
Chỉ có nữ chính mới được thấy dáng vẻ như vậy của ngài ấy thôi là bởi vì cô luôn ở bên cạnh nam chính bất kể hoàn cảnh nào.
Nhưng Cassis đang ngồi trước mặt tôi lại hoàn toàn khác.
Nếu anh ta trở thành một kẻ trụy lạc thì có lẽ tôi đã không quá ngạc nhiên.
Thậm chí, tôi còn nghĩ điều đó sẽ tốt hơn.
Bởi vì người đàn ông đang ngồi trước mặt tôi…
[Có vẻ như mọi thứ đã thay đổi rất nhiều, phải không?]
[Tôi biết mà. Cassis ban đầu không phải như vậy.]
[Giữa những ồn ào xung quanh, tôi vẫn luôn dõi theo Cassis.]
Từ bao giờ mà hình tượng nam chính hoàn hảo trong truyện lại trở nên nhợt nhạt đến thế?
Chẳng phải nam chính luôn được xây dựng là một người mạnh mẽ, bất khả chiến bại hay sao?
[Đúng vậy.]
‘Đúng, mấy người hiểu ý tôi mà, phải không?’
[Tất nhiên rồi. Nhưng sự thật là anh ta cũng có những tổn thương và điểm yếu của riêng mình.]
[Và giờ đây, nữ chính cần phải nhận ra điều đó.]
Hệ thống chắc hẳn đã xem quá nhiều truyện ngôn tình rồi.
Làm sao họ biết nhiều thế nhỉ?
Họ lại bắt đầu trò chuyện sôi nổi hơn.
[Đúng rồi đấy!]
[Ban đầu nam chính sẽ phủ nhận, nhưng rồi sẽ bắt đầu quan tâm đến nữ chính, và thế là xong!]
‘Xong cái gì?’
[Là họ yêu nhau ấy chứ.]
Đúng rồi.
Đó là kiểu nam chính điển hình, có tất cả mọi thứ nhưng bên trong vẫn cảm thấy trống rỗng.
Cassis của chúng ta chỉ nên để lộ vẻ yếu đuối đó trước nữ chính thôi.
Đừng để người ngoài như tôi và I Jin thấy.
Nên tôi mới không khỏi tò mò.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với anh ta vậy?
Sao tôi lại nhận được một nhiệm vụ kỳ quái như thế này?
Người mà lẽ ra phải nói những câu kiểu như "Từ đây đến đó, ta sẽ trả hết" với nữ chính tại cửa hàng thời trang sang trọng nhất đế quốc, giờ lại xuất hiện trước mặt tôi trong tình trạng thảm hại như vậy.
Nhiệm vụ vẫn đang được cập nhật.
Mệt mỏi vì chờ đợi, cuối cùng tôi cũng lên tiếng.
Trong những lúc như thế này, hỏi thẳng người đó là cách tốt nhất.
“Thưa ngài, tôi có thể hỏi ngài đến đây vì lý do gì không?”
“...”
“Tất nhiên, nếu thấy phiền thì ngài không cần phải trả lời. Tôi chỉ tò mò thôi.”
Sau một lúc im lặng, tôi vội vàng nói rằng không sao, nhưng Cassis lắc đầu.
“Không sao đâu. Điểm đến của tôi là lãnh địa của Tử tước Keilak...”
Gia tộc Tử tước Keilak ở ngay cạnh gia tộc Seike.
Họ giàu có khủng khiếp, không cùng đẳng cấp với nhà Seike đang dần suy tàn.
Nhưng tại sao Đại công tước Luwin lại đến Keilak mà không có một người hầu nào đi cùng?
Tuy nhiên, câu hỏi đó ngay lập tức được giải đáp.
“Hạn chót trả nợ là tuần sau.”
À, nợ à.
Chết tiệt.
Có vẻ như nhiệm vụ hoàn toàn đúng rồi.
Nam chính của thế giới này đang mắc nợ.
Tại sao lại thế? Chuyện quái gì đang xảy ra vậy...?
“Vì cảm thấy khó có thể trả nợ đúng hạn nên tôi đã đích thân đến miền nam.”
Thế mà Đại công tước lại phải đích thân đến miền nam vì không trả được nợ? Rốt cuộc anh ta nợ bao nhiêu tiền thế?
Mà sao người giàu nhất đế quốc lại đi nợ chứ?
[Irina, cô không biết thật à?]
[Chúng tôi đã bảo cậu đừng tùy tiện tiết lộ những gì mình biết mà.]
...Làm ơn nói với tôi là không phải sự thật đi.
[Được rồi, không phải đâu.]
Ting!
[HỆ THỐNG | Chi tiết nhiệm vụ chính "Ngăn chặn sự sụp đổ của Đế quốc" đã được cập nhật!]
Nhiệm vụ cập nhật đúng lúc quá.
Vội vàng kiểm tra nhiệm vụ, tôi mới phát hiện ra một loạt chuyện điên rồ.
[HỆ THỐNG | Nhiệm vụ chính "Ngăn chặn sự sụp đổ của Đế quốc"]
[200 năm trước, quái vật lần đầu xuất hiện ở rìa thế giới.
Đế chế Allis, bá chủ lục địa, đã tiến hành một cuộc chiến tranh tiêu diệt quái vật quy mô lớn.
Ban đầu, thiệt hại rất lớn, nhưng cuối cùng đế chế đã chiến thắng cuộc chiến chống lại quái vật, mở ra một thời kỳ hoàng kim và tiếp tục kiểm soát quái vật một cách hiệu quả.
Ôi không!
Hành vi của quái vật đã trở nên đáng ngờ trong 15 năm qua.
Sự xuất hiện của những con quái vật khổng lồ mạnh mẽ chưa từng thấy!
Với đà này, sự sụp đổ của đế chế có vẻ không còn xa nữa!]
Tại sao cái hệ thống chết tiệt này lại nói về chuyện này một cách vui vẻ thế nhỉ?
‘Có phải vì tôi đã làm hỏng nguyên tác nên mới như vậy không...?’
[Cũng có thể nói như vậy.]
Khi nhớ lại những gì mình đã làm, tôi không khỏi cảm thấy buồn.
Mặc dù tôi đã xen vào nguyên tác, nhưng chỉ là những thay đổi nhỏ nhặt thôi mà.
Nhiệm vụ vẫn chưa kết thúc.
[Nhưng đừng lo!
Vị anh hùng sẽ cứu đế quốc, Cassis Dimitri El La Luwin, bá tước của công quốc Luwin và là hiệp sĩ vĩ đại nhất thế giới.
Chúng ta còn Đại công tước Luwin mà!]
Tôi ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông bên kia.
Anh ấy mặc quần áo của I Jin, nằm dài trên chiếc ghế sofa xẹp lép, nhấp nháp tách trà ấm mà chúng tôi mang đến.
Đúng rồi.
Đại công tước Luwin, người sẽ cứu thế giới này.
Và chính tôi đã khiến anh ấy phá sản.
Chết tiệt.