Minh Vi gật đầu, “Được.”
Minh Vi cùng Tô Cẩm nói một tiếng rồi cùng Tống Vãn Huỳnh về nhà, trên đường trở về, Tống Vãn Huỳnh trầm mặc nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ không nói lời nào, tâm trạng không tốt.
“Làm sao vậy?”
Nghe được lời quan tâm này, Tống Vãn Huỳnh thở dài thấp giọng nói: “Chuyện vừa rồi chị không hiểu lầm chứ?”
Cô thực sự lo lắng Minh Vi sẽ hiểu lầm cô vì chuyện vừa rồi.
Tuy rằng chuyện đó cũng không phải hiểu lầm.
“Chuyện vừa rồi là lỗi của em. Trước kia em nói sai rồi. Bọn họ trút giận lên người em là đúng" Tống Vãn Huỳnh lặng lẽ nghiêng người về phía Minh Vi, “Trước kia khi thấy chị và anh cả ở bên nhau, mặc kệ chị nói gì anh cả đều kiên nhẫn lắng nghe, mặc dù di chuyển bất tiện nhưng anh ấy cũng sẽ chú ý đến những việc lớn nhỏ trong nhà vì chị. Nhưng Văn Nghiên thì khác. Anh ấy không thích em, thậm chí ghét em. Trước đây em không hiểu được sự thật rằng dưa xanh hái không ngọt. Em phải cắn một miếng và nếm thử vị đắng mới biết nó thực sự không ngọt."
Minh Vi im lặng. Cô đoán Tống Vãn Huỳnh đã hiểu lầm mối quan hệ giữa cô và Văn Việt, nhưng cô cũng không giải thích quá nhiều. Cô chỉ nói mơ hồ: "Mối quan hệ giữa anh ấy và tôi không như cô nghĩ đâu."
“Em biết cảm tình là ở chung mà ra, không giống em cùng Văn Nghiên, chị và anh cả ở bên nhau rất hòa hợp, có lẽ chính là bởi vì nhìn chị cùng anh cả hằng ngày ở chung mới làm em nhận ra rằng giữa Văn Nghiên và em thực sự không có tương lai. Chính vì em hiểu điều này nên em mới ghen tị với chị như vậy. Đố kỵ sau một thời gian dài sẽ biến thành ghen tuông, em bị lòng tham làm cho mù quáng nên mới làm những điều xấu xa đó."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play