Dư Nguyệt trầm mặc đi giày của mình vào, Tống Vãn Huỳnh lấy từ trong túi xách ra hai miếng băng cá nhân cỡ lớn rồi nói, “Tôi cố ý nhờ phục vụ lấy giúp cô, gót chân cô có lẽ vẫn chưa lành, mang giày đi đường sẽ rất khó chịu, dán băng keo cá nhân này vào sẽ thoải mái hơn, còn có, nếu cô cảm thấy không thoải mái khi đi giày cao gót sáu phân thì sau này đừng đi giày cao hơn bốn phân nữa. Mang giày thì quan trọng nhất là chúng phải vừa vặn và thoải mái. Nếu giày trở thành công cụ tra tấn thì thà đi chân trần còn hơn."
Nhìn miếng băng dán cá nhân trước mặt, cơn tức giận mà Dư Nguyệt tích tụ trong lòng khi đến đây đã tan biến hơn phân nửa.
Cô nhận miếng băng cá nhân một cách ngượng ngùng:“Cảm ơn.”
“Không có gì”
Cô gái bên cạnh Dư Nguyệt kéo tay cô ấy thấp giọng nói: "Đây chính là tiên nữ xinh đẹp tốt bụng mà cậu nói? Cậu đang làm gì vậy? Không phải cậu đã đồng ý hôm nay sẽ thay tôi trút giận sao?"
Chuông báo động trong lòng Dư Nguyệt tức khắc vang lên, cô thế nhưng bị Tống Vãn Huỳnh lừa cho qua chuyện.
Cô lạnh mặt, “Một chút ơn huệ nhỏ đã muốn tôi tha cho cô? Cô có biết bạn tôi đã vì cô mà khóc bao nhiêu lần không?"
Tống Vãn Huỳnh nghe vậy thì sửng sốt nhìn sang người bạn bên cạnh Dư Nguyệt: "Cô không sao chứ?"
“Tôi rất tốt, về sau sẽ càng tốt hơn!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT