Thái độ lạnh nhạt này khiến Văn Việt đứng bên cạnh không khỏi liếc nhìn thêm vài lần, nhưng cuối cùng cũng không nói gì.
Ông Văn sức khỏe không tốt, Tống Chính Huy cũng không tiện quấy rầy thêm, đứng dậy nói: “Nếu chú Văn không khỏe thì cháu cũng không tiện làm phiền nữa, chú nghỉ ngơi cho khỏe, khi chú xuất viện cháu sẽ đến thăm chú sau.”
Ông Văn mệt mỏi gật đầu.
Tống Vãn Huỳnh đưa canh mang từ nhà tới cho cô y tá bên cạnh, dưới ánh mắt ra hiệu của Tống Chính Huy, cô cùng Văn Nghiên rời khỏi phòng bệnh.
“Bố…”
Tống Chính Huy sắc mặt không vui, nhìn Tống Vãn Huỳnh thì vẻ mặt hơi dịu lại, “Bố và Văn Nghiên có chuyện muốn nói, con…”
“Có chuyện gì mà con không thể nghe được sao?” Tống Vãn Huỳnh ôm chặt cánh tay Văn Nghiên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT