Nhìn vào màn hình điện thoại đã tắt, Tống Vãn Huỳnh hơi đăm chiêu.
Cô đã từng đọc thấy một vài quan điểm trong một cuốn sách tâm lý học.
Trong tất cả các gia đình, đứa trẻ càng không được yêu thương, khi lớn lên dường như càng cố gắng tìm kiếm sự ấm áp từ gia đình, dù trước đó đã phải chịu đựng vô vàn sự tủi thân và bị lãng quên.
Nó sẽ tìm đủ mọi cách để thể hiện mình là một đứa trẻ ngoan ngoãn rộng lượng, làm việc không biết mệt mỏi, nỗ lực để trở nên xuất sắc và sẽ cố gắng gấp mười, gấp trăm lần để đạt được điều đó.
Nó nghĩ rằng làm như vậy sẽ thu hút sự chú ý của cha mẹ, giành được sự công nhận của cha mẹ, từ đó tự nhủ rằng mình cũng là đứa trẻ đáng được yêu thương.
Những đứa trẻ không được yêu thương có thể sẽ suốt đời tìm kiếm sự thừa nhận từ cha mẹ.
Trong Văn gia, so với Văn Nghiên, ông cụ Văn hài lòng hơn với Văn Việt, cha Văn cũng coi trọng Văn Việt hơn, còn bà Văn... Có lẽ trước tai nạn, sự quan tâm của bà đối với Văn Nghiên không ít hơn so với Văn Việt, nhưng sau tai nạn, bà Văn chỉ còn quan tâm đến Văn Việt, không còn công bằng, vì vậy sự quan tâm dành cho Văn Nghiên cũng ít đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play