Khi ra khỏi bệnh viện, trời đã tối.
Kể từ khi lên xe, Văn Nghiên vẫn im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ mà không nói một lời.
Không biết Văn Nghiên đã nghe thấy điều gì ngoài phòng bệnh mà khiến anh mất kiểm soát đến vậy. Tống Vãn Huỳnh không phải là người giỏi đoán ý người khác, cô không thể trực tiếp hỏi Văn Nghiên đã nghe thấy gì ngoài bệnh viện, chắc chắn là anh sẽ không nói. Cô chỉ có thể ngồi im lặng ở một bên chờ đợi cảm xúc của anh dần dần lắng xuống.
Trên suốt quãng đường, Tống Vãn Huỳnh đã nghĩ đến nhiều lý do có thể khiến Văn Nghiên mất kiểm soát như vậy nhưng cuối cùng đều loại bỏ hết, cô thật sự không hiểu điều gì đã khiến Văn Nghiên có cảm xúc mạnh mẽ như vậy.
Cho đến khi xe dừng lại trước cửa biệt thự, Văn Nghiên vẫn không nói một lời.
Tài xế ngồi ở ghế lái thấy phía sau không có động tĩnh gì liền nhẹ giọng nói: “Cô Tống, ngài Văn, đến nhà rồi ạ.”
Tống Vãn Huỳnh đưa tay nắm lấy tay Văn Nghiên nhưng chỉ cảm nhận được sự lạnh lẽo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT