Khi bị chuông báo thức đánh thức, Tống Vãn Huỳnh đang ngủ rất say. Cô cáu kỉnh tắt báo thức ở đầu giường rồi trở mình tiếp tục ngủ.
Nhưng lần trở mình này lại gây họa.
Một tiếng la thảm thiết vang lên, Văn Nghiên ở phòng khách nghe thấy liền đứng dậy đi vào phòng ngủ. Nhìn thấy Tống Vãn Huỳnh đang ôm mắt cá chân nhăn nhó đau đớn trên giường, anh bất lực nói:
“Chân mới bị thương tối qua, hôm nay đã quên rồi sao?”
“Tôi còn chưa tỉnh ngủ thì nhớ kiểu gì được chứ?”
“Để tôi xem.” Văn Nghiên ngồi xuống mép giường, mạnh mẽ kéo chân cô đang được ôm chặt lại, nhẹ nhàng chạm vào mắt cá chân. “Đau không?”
“Đau, đau, đau…” Tống Vãn Huỳnh chuẩn bị sẵn biểu cảm phóng đại nhưng cảm giác đau lại không rõ ràng như tưởng tượng khiến cô dừng lại giữa chừng: “Hình như không đau lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT