“Làm sao vậy? Vẫn không quen sao?”
Nghe thấy vậy, dù quả thật không quen với vị tanh này nhưng Văn Nghiên không nói gì, vẫn nhai thêm vài cái.
“Đừng ăn nữa,” Tống Vãn Huỳnh đưa tay giữ cằm anh, tay kia lấy thùng rác bên cạnh đặt trước mặt anh, “nhổ ra đi.”
Văn Nghiên cảm thấy có chút buồn cười, anh nhai vài cái rồi nuốt xuống.
Thấy anh đã nuốt, Tống Vãn Huỳnh nhíu mày: “Aiz, anh làm gì vậy? Không ngon thì nhổ ra thôi mà, có phải có người ngoài đâu, sao phải ép bản thân nuốt xuống?”
“Chỉ là một muỗng cơm thôi mà.”
“Một muỗng cơm mà anh không thích.” Cô hiểu rõ thói quen của Văn Nghiên nhất thời không sửa được bèn thở dài: “Thôi vậy, uống chút canh anh thích súc miệng đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play