"Minh Vi giới thiệu cô, oan có đầu nợ có chủ, gây phiền phức cho cô ấy là hoàn toàn hợp lý."
"Nghe có vẻ hợp lý đấy nhưng thực ra anh rất rõ chị Minh Vi chẳng làm gì sai cả, lỗi là ở tôi. Mặc dù em gái của anh không biết tôi là ai nhưng bây giờ anh đã biết, anh sẽ đến trả thù tôi mà bỏ qua cho chị Minh Vi à?" Chưa kịp để Tô Ngự trả lời, Tống Vãn Huỳnh tiếp tục nói: "Anh sẽ không làm vậy, vì anh không dám động vào tôi, anh chỉ dám phong sát một người không có nền tảng như Minh Vi thôi."
Tô Ngự nhìn Văn Nghiên, "Vợ của cậu ăn nói khá đấy."
Văn Nghiên không nói gì.
"Không phải ăn nói đâu, là vì tôi nói toàn sự thật nên anh không nói được gì, thực ra anh hoàn toàn không cần phải phong sát chị Minh Vi. Nếu anh chỉ muốn thay em gái mình xả giận, có rất nhiều cách mà, sao phải dùng cách huỷ hoại tương lai của người khác để trả thù? Anh có từng nghĩ qua nếu làm như vậy, người khác sẽ nói gì về anh không?"
Tô Ngự nhíu mày, "Ai dám nói?"
"Chuyện này rất khó để giấu được mọi người, mặc dù nhà anh có tiền có quyền nhưng chuyện này chỉ cần hỏi một chút là ai cũng biết. Sau này khi người ta nhắc đến chuyện này, phản ứng đầu tiên sẽ là, 'Ồ, đó là nhà họ Tô, không dám động đến Tống Vãn Huỳnh, chỉ dám bắt nạt một tiểu minh tinh không có quyền thế gì.' Vậy có vẻ vang không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT