Phong Yểu chỉ thấy Tông Diễn thoáng sững lại trong một chớp mắt, ngay sau đó gương mặt anh đột nhiên biến sắc dữ dội.
Cứ như thể bị loại côn trùng bẩn thỉu, độc hại bất ngờ cắn một phát, cảm giác ghê tởm và khiếp sợ đồng loạt hiện rõ trên khuôn mặt tuấn tú kia. Đôi mày kiếm rậm cau chặt, môi mỏng siết lại, kéo thành một đường cong sắc lạnh.
Phong Yểu nghi hoặc rút điện thoại lại, vừa nhìn lướt qua liền cứng đờ.
Tiền Phú Quý: [Ầy, cũng chẳng có gì đặc biệt, không bằng ngực cậu. Trắng mềm, đàn hồi hơn (ˉ﹃ˉ)]
“……” Đúng là bạn thân chính là để hại nhau, quả báo tới cũng nhanh thật.
Nhưng chỉ cần mình không xấu hổ, thì người xấu hổ là kẻ khác. Phong Yểu làm như không có chuyện gì, đút điện thoại lại vào túi, sắc mặt bình thản, tiếp tục nói đầy lý lẽ: “Hiện giờ không phải trong giờ làm việc của tôi. Tôi có quyền tự do sắp xếp thời gian, bao gồm cả việc uống trà hay tán gẫu.”
Loại phụ nữ mặt dày này, Tông Diễn cũng không phải chưa từng gặp qua. Hồi còn đi học đã có mấy nữ sinh chẳng biết ngượng gửi ảnh nude cho anh, sau này ra xã hội, mấy chiêu ve vãn quyến rũ còn nhiều như cơm bữa, chỉ khiến anh thấy phiền.
Chỉ một tin nhắn tán tỉnh vớ vẩn, càng chứng minh rõ bản chất của cô gái này.
Tông Diễn rất nhanh lấy lại dáng vẻ đại thiếu gia kiêu ngạo vốn có, hơi hất cằm lên, ánh mắt lạnh nhạt quét qua Phong Yểu như thể vừa nghe được một chuyện nực cười: “‘Tự do sắp xếp’? Trợ lý Phong, cô là nhân viên của tôi. Trước khi hoàn thành công việc tôi giao, tất cả thời gian của cô đều được tính là thời gian làm việc.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT