Mắt thấy Vương mụ mụ muốn cõng nàng bước vào lục viên, Hạ Kiêm vội vàng lớn tiếng kêu về phía Trác Nô, “Trác Nô! Mau trở về cứu mẫu thân ngươi!”
Vương mụ mụ quay đầu lại, ánh mắt âm trầm nhìn về phía nàng. Hạ Kiêm cắn chặt môi dưới, lập tức quay lại, bóp chặt gáy Vương mụ mụ, thân mình đi phía trước áp xuống, đẩy nàng ngã xuống cỏ!
“Vương mụ mụ! Xin lỗi!” Hạ Kiêm đôi tay run rẩy, giống như người mắc Parkinson, tìm kiếm khắp nơi để tìm vật gì đó, muốn tấn công nàng.
Lực đạo thay đổi trong tích tắc, Hạ Kiêm bị đẩy xuống mặt đất, đầu va mạnh xuống mặt đất, cơn đau làm nước mắt trào ra.
“Cùng lão nô so, cô nương còn kém xa lắm!” Vương mụ mụ một tay bóp chặt nàng, tay kia nhanh chóng rút dây thừng từ xiêm y, “Uy, đậu xanh chè hạt sen, bổn còn muốn cho cô nương này da thịt non mịn, thiếu chịu chút tội, ta xem không được!”
Dây thừng thô ráp cuốn chặt lấy cổ tay và cổ chân Hạ Kiêm. Nàng muốn há miệng phản kháng, nhưng ngay lập tức có một miếng vải nhét vào miệng nàng. Hạ Kiêm không còn gì để luyến tiếc, như một món hàng bị Vương mụ mụ khiêng lên.
Xong rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT