“Ngươi cho rằng năm lần bảy lượt giở ra loại tiểu xảo này,  lần nào ta cũng phải mắc bẫy sao?”
Hạ Kiêm cũng không rõ rốt cuộc Bùi Quan Chúc hiểu lầm mình giở trò gì, nghe vậy thì tư thế vốn đã khó coi lúc này cũng không dám điều chỉnh nữa.
“Bùi công tử! Ta nói ta muốn làm thị vệ của ngươi, đứng bên người ngươi, tất thảy đều là lời thật lòng! Ta không thuộc về bất kỳ phe phái nào, Trần phu nhân tuy cùng ta có họ hàng xa, nhưng từ trước đến nay ta chưa từng gặp nàng trước cửa Bùi phủ, giữa ta và nàng cũng không có chút cảm tình.”
“Muốn chứng minh thế nào?” Bùi Quan Chúc nghiêng đầu từ dưới ngẩng lên nhìn nàng, rõ ràng không để nàng vào mắt, nhưng từ sau khi bị nàng ấn ngã xuống giường, tinh thần hắn đã rõ ràng bình ổn hơn rất nhiều.
Bên chân có rìu, Hạ Kiêm không dám lơi lỏng: “Ta có thể lấy mạng mình thề trước ông trời.”
Bùi Quan Chúc cười nhạo: “Không cần đem cái ông trời vô dụng kia ra làm ngựa.”
Thiếu niên chống một tay ngồi dậy, tay kia cầm lấy cây rìu bên cạnh, lưỡi rìu lạnh băng áp sát vào cần cổ tuyết trắng của Hạ Kiêm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play