“Biểu cô nương?”
Thược Dược ôm một hộp gỗ đàn bước vào, vừa nhìn liền thấy sắc trời vẫn còn mờ tối. Đối diện màn giường, người lẽ ra giờ này phải cuộn mình trong chăn gấm say giấc, lại ngồi trên thềm, thật lâu sau mới hoàn hồn, chậm rãi quay sang nhìn nàng.
“Hôm nay sao biểu cô nương lại dậy sớm vậy? Trời còn chưa sáng mà.”
Giọng nói đầy phấn chấn của Thược Dược kéo Hạ Kiêm hoàn toàn tỉnh táo.
“Bây giờ là mấy giờ?”
“Chưa đến giờ Mẹo.”
Hạ Kiêm cười khổ, còn chưa đến giờ Mẹo, nghĩa là nàng đã bị đẩy ra khỏi giấc mơ của Bùi Quan Chúc ít nhất ba, bốn canh giờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play