So với pudding thì ngon gấp trăm lần, không, phải nói là ngon hơn gấp nghìn lần!
Khương Trú lập tức phát huy tiềm năng ẩn giấu của mình, khéo léo gắp lấy thang bao, cứu vớt phần nước canh còn đọng lại trong xửng hấp. Nếu mẹ cậu ta ở đây, có lẽ sẽ xúc động đến mức rơi nước mắt—ai mà ngờ đứa con trai lớn chừng này của bà lại chẳng biết dùng đũa cơ chứ!
Nhờ phản ứng nhanh nhạy, cậu ta vẫn kịp thưởng thức chút nước canh còn sót lại. Khi cắn vào lớp vỏ mỏng mềm của thang bao, đôi mắt Khương Trú lại mở lớn thêm chút nữa. Hương vị của nó khác hẳn chiếc bánh bao thịt kém ngon mà cậu ta từng ăn. Vỏ thang bao không chỉ mỏng mà còn dai, thấm đẫm nước canh, nhai vào vừa mềm mại lại thơm lừng.
Thật sự quá ngon!
Bây giờ thì cậu ta đã hiểu vì sao những người khác lại cắm cúi ăn như vậy. Biểu cảm của mình chắc cũng chẳng khác họ là bao, có lẽ cũng say mê chẳng kém.
Nhưng Khương Trú chẳng buồn để ý đến những điều đó, chỉ lo ăn hết phần thang bao trước mặt khi nó còn nóng.
Mãi đến khi ăn xong, cậu ta mới nhận ra vì ăn quá nhanh mà chóp mũi đã lấm tấm mồ hôi. Thế nhưng, cậu ta cảm thấy cả cơ thể và tinh thần đều như được thả lỏng, trong lòng dâng lên một cảm giác thỏa mãn khó mà diễn tả.
Khi tất cả đã ăn xong, Tô Hạ quay sang nói với mọi người:
“Đi thôi, lát nữa người nhà sẽ đến trường đón. Đừng để họ phát hiện chúng ta lén chạy ra ngoài ăn gì nhé. Đây là nhiệm vụ tuyệt mật, nếu bị phát hiện thì sẽ không còn cơ hội ăn món ngon như vậy nữa đâu!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT