Bạn trai không nhắc đến tiệm cơm Bạch Ký thì còn đỡ, nhưng vừa nhắc đến, Giang Thục Mẫn lập tức cảm thấy như một ngọn núi lửa sắp phun trào.
Dù cô chưa từng thử qua đồ ăn của tiệm này, nhưng chỉ nghe danh thôi cũng đủ để cô tò mò. Vậy mà những món ăn ngon lành ấy lại rơi vào bụng một kẻ chẳng ra gì. Không, gọi hắn là chó thì lại có lỗi với loài chó – vì dù sao, chó cũng dễ thương hơn hắn gấp bội.
“Anh mơ đi, trong mơ cái gì cũng có.” Giọng Giang Thục Mẫn lạnh như băng: “Nói cho anh biết, tôi đã chi không ít tiền cho anh rồi. Nếu anh không muốn cả học viện gọi anh là kẻ ăn bám, thì tốt nhất ngày mai hãy hoàn trả tiền cho tôi.”
Giang Thục Mẫn thẳng tay đánh vào điểm yếu của bạn trai. Anh ta rất sĩ diện, không thể chấp nhận viễn cảnh bị bạn học và giáo viên cười nhạo. Nhận ra Giang Thục Mẫn đang thực sự nghiêm túc, anh ta vội phản bác, nhưng giọng điệu lại có phần lắp bắp: “Anh có tiêu bao nhiêu tiền của em đâu chứ? Rõ ràng em giàu có như thế, vậy mà lại tính toán từng đồng với anh, không ngờ em lại hẹp hòi đến vậy. Anh đúng là nhìn lầm em rồi.”
Trước đây, Giang Thục Mẫn không quá để tâm đến chuyện bạn trai ăn bám, miễn là cả hai thật lòng yêu thương nhau. Nhưng bây giờ, khi tận mắt chứng kiến bộ mặt thật của anh ta, cô mới nhận ra mình đã quá mù quáng. Những lời lẽ trơ trẽn kia như bức màn bị vén lên, để lộ hàng loạt khuyết điểm mà trước đây cô chưa từng nhận ra.
Tại sao trước kia cô lại có thể bị một kẻ như thế này mê hoặc chứ? Nghĩ đến đây, Giang Thục Mẫn không khỏi tự trách mình.
“Được lắm, anh chọc giận tôi rồi.” Giọng cô lạnh băng. “Anh vay tiền tôi mà đến giờ vẫn chưa trả. Giờ có trả cũng vô ích, lát nữa tôi sẽ đăng hết đoạn chat vay tiền lên nhóm. Để xem bạn học và giáo viên của anh phản ứng thế nào khi biết anh ngay cả phí sinh hoạt cũng phải vay tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT