“Ngật Bộc Thần…”
Lục Trừng Triều đang đặt những nụ hôn tỉ mỉ lên khóe môi Tạ Tự Âm, động tác bỗng khựng lại. Một thân nhu tình và hơi thở ái muội phút chốc tan biến. Hắn khẽ cười, giọng điệu dửng dưng:
“A Âm đang gọi ai vậy?”
Hai mắt Tạ Tự Âm vẫn còn mờ mịt vì mê loạn, hơi thở dồn dập, lại gọi thêm một tiếng nữa:
“Ngật Bộc Thần…”
Lần này, Lục Trừng Triều đã nghe rõ. Hắn hơi nheo mắt, cẩn thận đánh giá người nữ tử trong lòng, làn da trắng như tuyết, má ửng đào hồng, đôi mắt mơ màng ướt át, môi khẽ mở hé lộ hàm răng trắng bóng, cả người như vừa trải qua một trận yêu chiều khốc liệt.
Hắn nhếch môi cười nhạt, tay phải nhẹ nhàng vuốt sau gáy nàng, khẽ ấn một cái. Tạ Tự Âm lập tức mềm nhũn người, mê mê man man ngất đi. Lục Trừng Triều ôm nàng ngang người, rời khỏi núi giả, ánh mắt lạnh lùng quét quanh một vòng xung quanh:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT