Sai rồi. Quá mức điên cuồng. Tạ Tự Âm cảm thấy bản thân như sắp phát điên. Trước mắt nàng là pho tượng kim Phật trang nghiêm uy nghi, sau lưng lại là hơi thở nóng rực của dục vọng khiến người không nhìn thấy mà cũng phải kinh hãi.
Hơi thở của nam nhân phía sau ngày càng nặng nề, hắn nằm trên vai nàng, khẽ khàng hôn mút từng chút một. Hắn hôn thực sự rất dịu dàng nhưng Tạ Tự Âm lại chẳng cảm thấy chút nào được an ủi, chỉ có hoảng loạn và sợ hãi cuồn cuộn dâng lên trong lòng.
“Ngật Bộc Thần… huynh buông ta ra…”
Nàng run giọng kêu. Buông ra? Làm sao có thể buông ra được? Chỉ cần nếm thử một lần, liền không thể nào buông tay. Cho dù là viên kẹo được tẩm độc, hắn cũng cam tâm tình nguyện nuốt vào.
Ngật Bộc Thần từ sau cổ nàng dọc theo làn da mịn màng mà hôn mút, dần dần di chuyển lên phía trước, áp đến bên mặt và vành tai nàng. Giọng hắn khàn đặc, như thể được lọc qua một tầng lụa mỏng:
“Kiều Kiều… vì sao không chịu thừa nhận? Nàng rõ ràng cũng thích tất cả những điều này, đúng không?”
“Nói bậy. Ta không có. Ta không thích” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play