Gió núi dường như cũng ngừng thổi vào khoảnh khắc này. Tạ Tự Âm ngẩng đầu nhìn gương mặt gần như hờ hững nhưng thanh tú của Ngật Bộc Thần, nước mắt lã chã, vừa lắc đầu vừa khẩn thiết van xin:
“Đừng mà”
“Ngật Bộc Thần, xin đừng”
“Mọi chuyện… hoàn toàn không liên quan đến Trừng Triều, ta cầu xin huynh , tha cho hắn…”
Ngật Bộc Thần hơi cong môi, giọng nói lạnh nhạt không gợn sóng:
“Quận chúa, sao lại có thể nói là không liên quan được?”
“Nàng thích hắn mà, đó chính là mối liên hệ lớn nhất.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT