Gió đêm lùa qua hiên, thổi lay động những chiếc đèn lồng, ánh sáng mờ ảo theo đó mà chập chờn, hắt lên bức tường tuyết trắng một mảng gợn sóng lăn tăn.
Ánh mắt Tạ Tự Âm dõi theo hắn, từ phẫn nộ kiên quyết, dần chuyển thành kinh ngạc, rồi đến hoài nghi chính mình, tất cả chỉ diễn ra trong chớp mắt.
Trong phòng không thắp đèn, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ bên ngoài rọi vào, lờ mờ soi lên bóng dáng hai người. Dù khoảng cách gần kề, nàng cũng chỉ có thể thấy được những đường nét đại khái của hắn, mà không nhìn rõ dung mạo.
Thế nhưng, đôi mắt ẩn sau lớp rèm che kia lại mang đến một cảm giác áp bức mãnh liệt, khiến nàng theo bản năng phải tránh đi ánh nhìn. Thiếu niên chậm rãi lên tiếng, giọng nói trầm thấp, ung dung nhưng lại mang theo một sự nguy hiểm rõ rệt:
“Quận chúa cho rằng ta là ai?”
Tạ Tự Âm nhất thời không đáp được, bản năng ngả người ra sau, muốn kéo giãn khoảng cách giữa mình và người kia. Nhưng thiếu niên lại không buông tha, thân mình áp xuống, giọng nói kéo dài ở âm cuối, mang theo một sự nguy hiểm đáng sợ:
“Ngật Bộc Thần?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play