Khi kết thúc việc tọa thiền, Đế Giang mở mắt liền thấy một kẻ say khướt ôm đầu gối nhìn mình chăm chú. Đôi mắt nàng lấp lánh như thể đang mong đợi điều gì đó. Khoảnh khắc ánh mắt giao nhau, nàng lập tức nhe răng cười: "Thế nào? Có phải bị dọa sợ không?"
Sắc mặt Đế Giang không đổi, lạnh nhạt đáp: "Rượu vào gan hùm à? Ngay cả giường của bản tôn cũng dám trèo lên."
Nhạc Quy: "Ly Quân bảo đây không phải giường của người, là giường của hắn. Hắn có thể cho người mượn, cũng có thể cho ta mượn."
Đế Giang lười đôi co với kẻ say, sau khi điều tức liền nằm xuống. Nhạc Quy ngồi bên mép giường, nhắm mắt chậm rãi đếm một, hai, ba. Đếm tới ba mà vẫn chưa bị ném ra ngoài, nàng lập tức vui sướng kéo chăn, an tâm nằm xuống.
Nàng vừa mới nằm xuống, chăn trên người Đế Giang liền biến mất: "..."
Sau một thoáng trầm mặc, Đế Giang liếc mắt nhìn sang: "Hôm nay nể tình nàng say, bản tôn cho phép nàng ngủ trên giường nhưng tránh xa một chút. Bản tôn không quen ngủ chung với người khác."
"Được!" Nhạc Quy vui vẻ đáp một tiếng, lăn một vòng liền lăn đến bên cạnh hắn, ôm lấy cánh tay hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT