Triệu Hải vội vã tiến vào, kể lại chuyện cơm canh của Hi phi bị người động tay vào. Đương nhiên ông không dám thở mạnh, liền nói thẳng là Thẩm Khanh không sao. Dù là vậy, sắc mặt của Hiên Viên Linh cũng lập tức trở nên khó coi. Hắn vốn biết nàng ở hậu cung dễ bị dòm ngó, cũng đã an bài người bảo vệ nàng, không ngờ bảo vệ đến mức lộ liễu như thế, rõ ràng là muốn nói cho tất cả mọi người biết rằng ai dám động vào Thẩm Khanh thì chỉ có đường chết, vậy mà vẫn có kẻ to gan đưa đầu tới cửa.
“Ngự giá.” Lúc này Hiên Viên Linh muốn tận mắt thấy Thẩm Khanh bình an vô sự.
Trong lòng hắn, khi nghe tin kia đã dâng lên một tia sợ hãi. Cũng may phát hiện kịp thời, nếu như nàng thực sự ăn phải thì sao?
Không thể tùy tiện giả thiết như vậy được, càng nghĩ càng cảm thấy bất an.
Trên đường đi, hắn liền trách móc bọn nô tài khiêng kiệu không dốc toàn lực: “Nhanh lên.”
“Nhanh lên, nhanh lên!” Triệu Hải cũng giục, tất cả đều chạy bước nhỏ.
Trong lòng người khiêng kiệu cũng hoảng hốt. Phải bước đi ổn định, nếu không sẽ làm kiệu rung lắc khiến Hoàng thượng khó chịu, nhưng lại phải nhanh. Việc này… trừ phi mọc cánh, nếu chỉ dùng hai chân để đi, sao có thể vừa nhanh lại vừa ổn định đây?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play