Hiên Viên Linh cuối cùng cũng rất nhanh phản ứng lại, phản ứng đầu tiên của hắn chính là: “Truyền thái y.”
Triệu Hải còn đang ngẩn người, mãi cho đến khi Hiên Viên Linh hô xong ông mới định đi, kết quả vừa nhấc một bước liền bị Thẩm Khanh gọi lại: “Đừng.”
Triệu Hải theo bản năng nhìn về phía Hiên Viên Linh, nay nương nương đã mở miệng, ông cũng không tiện cứ thế mà đi.
Nếu là ngày trước, ông nhất định chỉ nghe theo lệnh Hiên Viên Linh, nhưng giờ đã khác xưa.
Hiên Viên Linh vẫn chưa rút tay khỏi bụng Thẩm Khanh, nhịp tim hắn lúc này như nhanh hơn mấy phần: “Sao có thể không truyền? Trẫm…” Hắn nhìn nàng, lại cảm nhận phần bụng vẫn còn phẳng lặng kia, nhất thời không biết nên nói gì.
Thẩm Khanh thấy bộ dạng ấy của hắn thật sự không nhịn được mà dội cho hắn một gáo nước lạnh: “Nói không chừng chỉ là tỳ vị* không ổn.”
*Tỳ vị (脾胃) là một khái niệm trong Đông y, chỉ hai cơ quan: tỳ (lá lách) và vị (dạ dày) – được xem là trung tâm của hệ tiêu hóa trong cơ thể con người. Tỳ vị khỏe thì ăn ngon, tiêu hóa tốt, cơ thể hấp thụ được dinh dưỡng. Nếu tỳ vị hư yếu, người ta có thể bị chán ăn, mệt mỏi, tiêu hóa kém, đầy bụng, tiêu chảy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT