Bất quá suy nghĩ này chỉ thoáng qua trong chốc lát.
Nếu đã không chết vào thời điểm lẽ ra phải chết, hơn nữa Hiên Viên Linh cũng không vừa gặp đã yêu hay biểu lộ tình cảm đặc biệt với Chử Linh Lung, vậy thì cứ coi như nguyên tác không tồn tại. Dù sao cũng không thể lúc nào cũng xem Chử Linh Lung là người đặc biệt, nếu không sẽ dễ mất đi sự phán đoán cơ bản.
Còn về Tu La tràng, hiện tại nàng là Tần vị, Chử Linh Lung là Mỹ nhân, vậy thì người lâm vào tình cảnh khó xử không phải nàng, mà chính là Chử Linh Lung, đúng không?
Nhưng thực ra Chử Linh Lung không hề cảm thấy khó xử. Nàng ta vừa nghe được đoạn đối thoại giữa Hiên Viên Linh và Thẩm Khanh khi nãy, thậm chí còn cảm thấy bản thân nghe nhầm.
Hiên Viên Linh trong mắt nàng ta là một đế vương uy nghiêm. Lần đầu tiên nàng ta thấy hắn là tại buổi tuyển tú, không thể nói là gặp mặt, chỉ có thể nói là được chọn. Khi ấy, nàng ta cảm nhận được sự cao cao tại thượng của bậc quân lâm thiên hạ này. Sau đó, lần đầu tiên thật sự diện kiến Hiên Viên Linh là khi nàng ta cứu Tam công chúa, hắn đến thăm nàng. Dù có quan tâm, nhưng dáng vẻ vẫn vô cùng công chính nghiêm minh. Sau đó nữa chính là đêm thị tẩm.
Chử Linh Lung không biết những người khác được thị tẩm như thế nào, chỉ biết lần đầu tiên nàng ta hầu hạ long sàng, bản thân có chút bối rối, mà Hiên Viên Linh vẫn giữ dáng vẻ công chính nghiêm cẩn, khiến nàng ta có cảm giác rằng hoàng đế không mấy nhiệt tình với chuyện hoan ái, cũng không ham mê nữ sắc, chỉ là vì hoàng thất cần kế thừa huyết mạch mà thôi.
Ngay từ đầu, Chử Linh Lung đã biết hoàng đế không phải nam nhân bình thường, trong lòng cũng chưa từng xem hắn như một nam nhân tầm thường để đối đãi, vì vậy, đối với thái độ ấy của hắn, nàng ta cũng không cảm thấy có gì sai trái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT